nhớ mẹ…
Tác giả:
Đặng Ngọc Ngận
Mẹ còn – tóc hát theo mây
Mẹ đi – tóc rối mỗi ngày bão giông
Một mình khóc một mình trông
Một mình rong ruổi long đong một mình
|
ngày yêu nhau …anh cúi đầu – khối vuông ru –bíc…
Tác giả:
Đặng Ngọc Ngận
***. Ngày yêu nhau anh cúi đầu. Khi em hờn dỗi. Chưa bao giờ anh không thú tội. Và năn nỉ ê..a... Ngày yêu nhau em chấp nhận bỏ qua. Vai hiền che chở. Anh yêu em muôn thưở. Ai ngờ... Ngày yêu nhau em nghĩ mình quan trọng...
|
ngọc trắng
Tác giả:
Đặng Ngọc Ngận
Hai bốn tiếng đồng hồ anh chỉ nhớ riêng em. Một ngàn bốn trăm bốn mươi phút của một ngày giành cho em cả. Anh và em từ hai người xa lạ. Ấy vậy mà ta lại nối yêu thương. Tám mươi sáu ngàn giây chưa kể hết vấn vương. Ta kéo...
|
ngược...
Tác giả:
Đặng Ngọc Ngận
(Viết theo đơn đặt hàng của những cánh chim hoang...). Ngược dòng người... để thấy nỗi cô đơn. Và ngược gió... để tóc buồn rối xõa. Ngược vườn cây... để thấy toàn màu lá. Ngược những đoạn đường... bao ngả rẽ quanh co. Ngược...
|
nguyễn du
Tác giả:
Đặng Ngọc Ngận
Cô vẫn bảo cô có duyên và yêu thương Nguyễn. Em cũng thế rồi, cũng cần Nguyễn để yêu thương. Chưa được bước vào và chưa thắp nổi nén hương. Nhưng em đã tự hào và nhập khẩu đến không gian của Nguyễn. Đã yêu Nàng khi nếm từng...
|
người đàn bà - chưa hoá năng..
Tác giả:
Đặng Ngọc Ngận
... Một vị mặn từ khơi xa. Đó là cái thức mặn mà của biển. Một không gian tận cùng bất biến. Chẳng đổi dời là khoảng cách trời mây. Khoảng cách ấy là đôi bàn tay. Mẹ ấp ủ cho con từ những tháng ngày mẹ đang còn rất trẻ. Màu...
|
nghĩa giàu – nghèo…
Tác giả:
Đặng Ngọc Ngận
Lạy ông mưa xuống ngày nào. Cho đầy bát nước, dồi dào mặt sông. Bây giờ ông ổng ông ông. Đừng mưa thêm nữa, gió lồng lộng trâm. Mưa nào làm ướt tấm thân. Để cầu lỗi nhịp bước gần bước xa. Hoa nào trong giữa bao la. Càng chen...
|
nhắm mắt lại đi anh...
Tác giả:
Đặng Ngọc Ngận
Nhắm mắt lại đi anh. Cho trái tim chìm vào trong bất diệt. Cho gió hanh hao hóa phép trong ta. Cho mắt em đôi mắt khép hiền hoà. Và lấp lánh tình yêu dài như nỗi nhớ. …. Gió đùa mình khiến hồn em ngừng thở. Để thẹn thùng...
|
nhặt ...cái ngày xưa
Tác giả:
Đặng Ngọc Ngận
P/S: Viết cho bạn bè thân yêu của tôi. Tiếng ve kêu giữa chiều. Em nghe lòng thổn thức. Những ngày trong kí ức. Đâu dễ mà lãng quên. Tiếng ve mãi ngân lên. Của những mùa xưa cũ. Lòng em vui những thứ. Của nhiều ngày đã...
|
nhớ
Tác giả:
Đặng Ngọc Ngận
... ...............(Em yêu ba cô lắm ^^). Hôm nay ta gặp nhau. Tớ thấy trên mắt cậu. Vương đôi sợi màu hồng khe khẽ. ***. Và cậu nữa. Làn môi cậu đấy. Có viền kẻ màu nâu. ***. Còn tim tím rất mau. Chạy dài trên từng tia...
|