chiều mờ hoang mắt biếc
Chiều mờ hoang mắt biếc
Đóa Ngọc Lan đượm buồn
Nhớ nhung gì tha thiết
Sương thay giọt lệ tuôn ?
Hoàng hôn vừa giăng mắc
Những thân ái nhiệm mầu
Khói nhà ai trầm mặc
Cay mắt lệ, lòng đau
Nắng nép mình khe núi
Cho lạnh giá tràn về
Loang nhanh niềm hờn, tủi
Nhức nhối hồn tái tê
Cuộn nỗi đau sập tối
Môi mắt nhớ gì nhau ?
Cuộc tình đang hấp hối ?
Níu kéo ? chẳng thể nào !