trái tim ngục tù
Qua hết rồi, thời
Đã qua hết rồi...
Đời lao tù khổ đau
Vẫn rùng mình nhớ lại
Làm sao có thể đi qua năm tháng ấy
Chân trời xa mây mù giăng đặc
Chim lợn kêu báo cái chết trên đầu
Sương lạnh băng
Không đời hy vọng
Không ngày về kể đã chết từ đây
Chiếu bó thây vùi sơ xác chết
Bó lòng người trong cái đói điên người
Bó lòng người chật hẹp giành tranh
Sống không đành, chết cũng mong manh
Cùng phận người sao trái ngang tột cùng?
Con thú nào đội lốt người đi lại
Với roi dây, súng đạn gác đêm ngày
Người có hay người sống không thành người.
Kiếp luân hồi nếu có trong đời
Thì xin cho tôi được làm cây cỏ dại
Sống lặng thing trong hốc đá yên đời
Hoặc đổi thành giun dế bần hàn dưới lòng đất.
Thà làm viên gạch nằm sâu nơi hầm mộ
Còn hơn phải sống kiếp con người.
Người ơi người đời chỉ sống một lần
Mà sao phải đày nhau đến vậy?