mây hạ
Tác giả:
Ngọc Thạch
Mây Hạ trắng, chiều nào bay thơ thẩn
Gió viễn du đưa tít tận cuối trời...
Em áo trắng. Vô tình như Mây Hạ
Bay vô tình ra khỏi giấc mơ tôi.
Thạch jia
|
mắt dọc
Tác giả:
Ngọc Thạch
Trường Chinh đường thẳng, nắn thành cong. Thời sự tuần qua mới phát xong. Đạo lãnh mỉm cười khen thật khéo. Bà Lão nghe qua tức nôn lòng. Tốc váy thẳng vào Hôi Quốc nợi. Chỗ này có khám phụ khoa không. Mấy đời Tủ Lạnh đều...
|
mơ hoa
Tác giả:
Ngọc Thạch
Thu buồn, nhặt đắng chơi vơi... Gió xa lành lạnh… đợi người phương xa. Bên thếm sương trải mơ hoa. Lá vương sầu đọng… chút là mưa thu. Ta nằm ôm mộng tương tư, đợi trăng say mãi… bây chừ vẫn sạy. Bồng bềnh Mây thả......
|
mất ngủ
Tác giả:
Ngọc Thạch
Thức suốt đêm trường có ngủ đâu?
Một mình vò võ mấy canh thâu
Hỏi trời, hỏi đất sao như vậy?
Gọi sáng gà kêu váng cả đầu.
Ngọc Thạch
|
mấy buổi
Tác giả:
Ngọc Thạch
Một buổi lên chầu mấy buổi chơi. Văn chương soạn mãi chẳng ra nhời. Tuổi cao khấp khểnh cha cái đất. Lão bước gập ghềnh bố cu ơi ! Lò dò nhòm mãi không thấy chữ. Lim dim dịch cố được vài nhôi. Già rồi nên nghỉ thôi...
|
mắt hạ
Tác giả:
Ngọc Thạch
Sương sớm long lanh cỏ bên đường. Khi ngàn tia nắng dậy trời thương. Ô hay! Lòng chợt nao nao nhớ …. Hạ đến rồi ư? Chợt ngỡ ngàng. Hạ đến hôm nay nhàn nhạt nắng. Mây rủ nhau về ngả lối xa. Tiếng ve nức nở tràn khoảng...
|
mẹ về đâu?
Tác giả:
Ngọc Thạch
Mẹ bây chừ tuổi đã ngoại tám mươi. Chân lê bước trên con đường mệt mỏi. Ngày hai bữa cháo rau, bữa no, bữa đói. Gánh nặng cuộc đời… không biết về đâu? Tấm lưng còng, mắt đục nét hằn sâu. Chồng cải tạo chết trong tù vì...
|
mất dấu
Tác giả:
Ngọc Thạch
Thuyền tình trôi mãi không tới bến. Trăng hững hờ giam mảnh hồn tôi. Vui chẳng bao nhiêu buồn lại đến. Thảm cảnh mưa giăng ngập lối rồi. Đêm lạnh lẽo thuyền vào neo bến đậu. Ta cuộn mình trong một mảnh chăn đơn. Bờ...
|
màu phố
Tác giả:
Ngọc Thạch
Em đi giữa phố bàn chân bước. Mưa rơi ướt lạnh áo vai gầy. Mùa thu lặng lẽ theo bóng nước. Đi về xa lắc có ai hay. Từng dấu chân em mưa xóa đi. U hoài dòng lệ ướt bờ mi. Gió đâu gợi lại lòng thổn thức. Trời đất...
|
mẹ và cơn mưa
Tác giả:
Ngọc Thạch
Ngoài cửa. ... mây giăng kín khoảng trời. Mưa về... Lững thững giữa trưa phơi. Tóc bay ... Ướt bóng người qua ngõ. Môi tím ... Lạnh cong vẫn ráng cười. Gió nhẹ ... ...
|