mộng xuân
Tác giả:
Ngọc Thạch
Xuân thả mình theo tiếng gọi xưa. Vãn cảnh non cao, trảy hội chùa. Tấp nập đầu năm vui chợ mới. Trẻ, già, trai, gái, sái, quan, vua. Giời lạnh mưa phùn gieo hạt mau. Gió đưa nghiêng lá quét ngang đầu. Khói nhạt màu...
|
một ngày
Tác giả:
Ngọc Thạch
Vào một ngày khi giới tuyến phân đôi. Hai mảnh đất, hai bầu trời riêng rẽ. Bên nớ, bên ni quý nhau đến thế ? Họng súng đen ngòm họ chĩa vào nhau. Lệnh bóp cò họ ngã xuống. Đời sau. Mang mãi hận thù và những niềm...
|
một mình
Tác giả:
Ngọc Thạch
Một mình đứng tựa gốc cau. Để cho ai nhớ, ai đau hỡi người... Một mình ngồi ngắm mưa rơi. Gió đưa hơi lạnh, qua người...vào thu ... Một mình mình cất lời ru. Buồn trông đỉnh núi, mây mù thả sương... Một mình ngồi...
|
mơ về cao nguyên
Tác giả:
Ngọc Thạch
Ai nhặt dùm tôi chút nắng hồng. Đem về sưởi ấm lại chiều đông. Đường lên phố núi xa xôi quá. Mộng gửi cao nguyên giấc tương phùng. Sao thức nhìn ai chong suốt đêm. Mây buông từng dải nhẹ trôi êm. Sương mờ di ảnh qua ngàn...
|
mộng phù vân
Tác giả:
Ngọc Thạch
Chiều lặng ru buồn mắt thi nhân. Mưa thưa rơi nhẹ lạc đôi vần. Tri âm nghĩa nặng lời bể cạn. Bằng hữu tình nồng sánh bước chân. Sóng trải trùng dương mờ mịt bến. Mây xa trời thẳm biết đâu lần. Giọt nắng vàng đâu gom...
|
mơ yên
Tác giả:
Ngọc Thạch
Lá vàng lặng lẽ thả rơi nghiêng
Sương giăng lạnh trắng, những sầu riêng
Đêm trường cô tịch sao thưa mọc
Trăng lặn bao giờ, mơ giấc yên .
|
mưa
Tác giả:
Ngọc Thạch
Mưa ướt áo
em về qua phố thị
Chợt bồi hồi
ngơ ngác cả chiều thu
Cành cây xanh
lả ngọn mềm run rẩy
Gió xôn xao
đứng lại vạt mây mù.
|
mỏng
Tác giả:
Ngọc Thạch
Mong manh sương mỏng
khoác vào em
Làm ngất ngây say,
cả phố chìm
Những giọt mưa chiều
rơi xuống mãi
Phố phường đông đúc
bỗng lặng im.
|
mưa / buồn
Tác giả:
Ngọc Thạch
...
MƯA BUỒN
Rả rích mưa buồn rơi suốt đêm
Đèn khuya leo lét, lạnh lùa thêm
Tương tư gửi mộng nơi nào nhỉ
Tiếng lá rơi nghiêng đậu trước thềm
Ngọc Thạch
|
mộng vay
Tác giả:
Ngọc Thạch
Hoàng hôn trăng đã xế rồi
Sao mang luyến nhớ ngủ vùi trong mây
Mắt buồn chới với cuộc say
Em còn dư lệ, đọa đày tình tôi
Nhặt đa đoan trĩu gánh đời
Mộng vay khôn trả kẻ cười người đau.
|