Poem logo
Poem logo

một ngày

Tác giả: Ngọc Thạch
Vào một ngày khi giới tuyến phân đôi
Hai mảnh đất, hai bầu trời riêng rẽ
Bên nớ, bên ni quý nhau đến thế ?
Họng súng đen ngòm họ chĩa vào nhau

Lệnh bóp cò họ ngã xuống. Đời sau
Mang mãi hận thù và những niềm đau
Trong trái tim của những người vợ trẻ
Trong những tâm hồn hãy còn thơ bé

Và trong lòng của biết bao bà mẹ
Có con, chồng, cha chinh chiến đường xa
Vào một ngày kia! khi họ biến thành ma
Mồ liệt sĩ sẽ vùi chôn tất cả.

Và chiến thắng! Bản hùng ca vang vọng
Hồng kỳ bay cùng với rượu men say
Rợp đất trời! Khi đó có ai hay
Những bà mẹ phần bên kia chiến tuyến

Những bà mẹ có con đi lính chiến
Giữ ngai vàng cho thể chế bên kia
Đã nằm lại hoang vu miền chiến địa
Vẫn mỏi mòn trông ngóng đứa con xa

Khi tin dữ đã đưa về. Ớn lạnh
Tin báo tử gửi về cùng di ảnh
Vào một ngày ảm đạm cuối thu
Nơi rừng xanh, núi đỏ chốn mịt mù.

Khi chiến bại ai gọi người liệt sĩ
Khi chiến bại ai bảo là cao quý
sự bạo tàn hai phía có như nhau
Tổ quốc ghi công bên cuối bên đầu

Phần chiến thắng là máu người chiến bại
Xáo thịt nồi da, tương tàn đồng loại
Bao xương tan cũng bởi một chữ Hùng
Nằm dưới mộ mới biết mình ngu dại.

Ngai vàng kia chỉ có một người ngồi
Dưới chân nó là máu, xương đồng đội
Bên nớ bên ni phân chia biên giới
Lẽ hợp tan xây bởi những thây ngươi.

Ngọc Thạch

Ý kiến bạn đọc

TÌM KIẾM BÀI THƠ
Nhập từ khóa:
Tìm kiếm