em hãy khóc..
Tác giả:
Đỗ Mỹ Loan
Em hãy khóc cho thói đời dâu bể. Khóc một lần rồi nín lặng trăm năm. Đừng cam chịu nuốt vào lòng dư lệ. Đừng sầu đau lên môi mắt âm thầm. Em hãy khóc như chưa từng được khóc. Khóc tình người nhạt thếch giữa trần gian. Em...
|
đừng lo cho chị
Tác giả:
Đỗ Mỹ Loan
Đừng lo cho chị, em ơi ! Bão dông ập đến giữa đời bưồn tênh. Đường đi dẫu lắm thác ghềnh. Cắn răng cam chịu một mình chơ vơ. Mặc cho mưa gió hững hờ. Mặc đêm đông buốt xót bờ mi cay. Cô đơn làm bạn tháng ngày. Đã quen với...
|
đừng trách gì em !
Tác giả:
Đỗ Mỹ Loan
Đừng giận hờn trách móc gì, anh nhé! Nghĩ về em hãy hết sức bao dung. Quán nửa khuya giữa phố núi trập trùng. Em ngồi lặng bên ly sầu đắng ngắt. Thoảng bên tai lời nhạc trầm dìu dặt. Chút ngậm ngùi quay quắt nhớ bâng...
|
đừng trách gì em..
Tác giả:
Đỗ Mỹ Loan
Đừng trách hờn gì em. Sao mắt buồn muôn thuở. Chuyện tình xưa tan vỡ. Chữ yêu thương nhạt nhòa. . Nhìn nắng vàng phôi pha. Trên tàng cao chót vót. Ngỡ nụ hôn mật ngọt. Trao nhau buổi thu về. . Để mùa đông tái tê. Sương mù...
|
duyên phận long đong
Tác giả:
Đỗ Mỹ Loan
Bong bóng trời mưa nổi phập phồng. Nghĩ mình duyên phận lắm long đong. Bên tường lá rụng trôi tan tác. Trước ngõ mây giăng phủ mịt mùng. Bến nghĩa đò tình chờ hội ngộ. Đêm đông ngày hạ đợi tao phùng. Trăm năm mòn mỏi hờn bia...
|
duyên phận long đong !
Tác giả:
Đỗ Mỹ Loan
Bong bóng trời mưa nổi phập phồng. Nghĩ mình duyên phận lắm long đong. Bên tường lá rụng trôi tan tác. Trước ngõ mây giăng phủ mịt mùng. Bến nghĩa đò tình chờ hội ngộ. Đêm đông ngày hạ đợi tao phùng. Trăm năm mòn mỏi hờn bia...
|
duyên tình nhạt phai
Tác giả:
Đỗ Mỹ Loan
Cả tuần chẳng thấy bậu qua. Giàn mướp trước nhà héo rũ lá thân. Sáng nay qua cấy đồng gần. Trời trưa nắng nóng bần thần ruột gan. Lung linh mấy sợi tơ vàng. Đậu trên lưng áo tuôn tràn mồ hôi. Nhớ bậu cho dạ bồi hồi. Ghé...
|
êm đềm cà phê góc phố
Tác giả:
Đỗ Mỹ Loan
Cà phê sông Seine. Âm thầm góc phố. Một mình! Chỉ một mình ta! Niềm hạnh phúc vỡ òa. Buổi sáng cuối thu rộn ràng hơi bấc. Ngắm dòng sông Seine lững lờ xanh mát. Cảm xúc chợt ùa về. Để thơ vận reo vui. Những chiếc giỏ...
|
em hiền như thánh nữ
Tác giả:
Đỗ Mỹ Loan
Sao anh gọi em là nhỏ? Em sắp đến tuổi trưởng thành. Áo lụa thơm mùi hương cỏ. Môi hồng mắt biếc long lanh. Sao anh gọi em mít ướt? Chê em hay giận ưa hờn. Anh sợ mắt ngân ngấn nước. Làm anh phải dỗ dành luôn. Sao anh...
|
đừng hỏi mượn bờ vai em!
Tác giả:
Đỗ Mỹ Loan
Đừng hỏi mượn bờ vai em! Trước cuộc đời em mong manh như giấy. Em chỉ là loài cỏ hoa hoang dại. Mọc chơ vơ trên phiến đá rêu mờ. Đừng bảo rằng em cô giáo nhà thơ. Bản lãnh lắm giữa cuồng phong bão dữ. Người chẳng nhớ nỗi...
|