vơi đầy giọt lệ bởi vì đâu?
Tác giả:
Đỗ Mỹ Loan
Đêm nằm chong mắt ngó canh thâu. Vương vấn tình câm tóc bạc màu. Hạ trắng thẩn thơ ngày tiễn biệt. Thu vàng khắc khoải phút ly tao. Gởi theo sương gió niềm tâm sự. Đến khách tri âm chốn dãi dầu. Tí tách mưa rơi lòng quạnh...
|
vu lan nhớ mẹ !
Tác giả:
Đỗ Mỹ Loan
“ Con ngoan rồi đó mẹ ơi ! Cầu mong cho mẹ sống đời với con ”. Từ phương xa nhớ mẹ mỏi mòn. Mây núi lô xô che khuất hình bóng mẹ. Con nhớ quá cả một đời lặng lẽ. Áo bạc màu lam lũ với gió sương. Cha hy sinh oanh liệt...
|
vu lan nhớ ngoại !
Tác giả:
Đỗ Mỹ Loan
Mẹ già như chuối ba hương. Như xôi nếp một như đường mía lau. ( Ca dao ). Mẹ mất khi con chưa đầy tuổi. Nên ngoại là mẹ của con thôi. Thương trẻ thơ sớm chịu cảnh cút côi. Bao nhọc...
|
vô tình !
Tác giả:
Đỗ Mỹ Loan
Phải chăng
câu chữ vô tình
Vẽ ranh giới
để ta mình
cách xa?
Giờ đây
tàn úa cánh hoa
Thôi xin gói lại
phôi pha tình nồng
Tiễn thu
nỗi nhớ mênh mông
Xót mây thương gió
bềnh bồng
tứ thơ !
|
vỡ vụn yêu thương
Tác giả:
Đỗ Mỹ Loan
Và thế là ta thực sự chia tay. Trước mặt anh em giả vờ vô cảm. Vừa chớm đông mà vòm trời ảm đạm. Mây tím buồn như nhuộm cả không gian. . Quay mặt đi che giấu nỗi bẽ bàng. Em thua cuộc trở thành người chiến bại. Cõi lòng em...
|
vu vơ
Tác giả:
Đỗ Mỹ Loan
Đã bảo hãy lãng quên. Mà sao lòng cứ nhớ. Để vần thơ nức nở. Nhuộm tím cả tháng ngày. Đã dặn đừng đắng cay. Đừng nghẹn ngào lưu luyến. Mà phút giây đưa tiễn. Như vướng víu đắng lời. Đã bảo đừng lệ rơi. Đừng long lanh...
|
vọng bà nà
Tác giả:
Đỗ Mỹ Loan
Ta đã về đây… đã trở về. Bà Nà một thuở vọng đam mê. Mà sao lặng lẽ mình ta bước. Hoa cỏ rưng rưng nhớ hẹn thề. Đỉnh núi mây giăng rộn rã chào. Gió cùng trỗi nhẹ khúc lao xao. Mơn man làn tóc lười trâm lược. Tóc rối…cho...
|
vu lan gợi nhớ
Tác giả:
Đỗ Mỹ Loan
“ Mồ côi cha ăn cơm với cá. Mồ côi mẹ lót lá mà nằm”. Chiều nay mưa lâm thâm. Một mình con trong gian nhà buồn bã. Cây mấy mùa thay lá. Là mấy mùa con sống kiếp mồ côi. Kể từ khi ba mẹ qua đời. Đàn em dại một tay con nuôi...
|
vu lan nhớ ngoại
Tác giả:
Đỗ Mỹ Loan
Thấm thoắt Vu Lan lại đến rồi. Sao lòng buồn bã nhớ không nguôi. Bóng hình của ngoại ngày xưa ấy. Mái tóc bạc phơ đẹp tuyệt vời ! Ba mẹ lìa đời từ lúc trẻ. Một mình nuôi đám cháu mồ côi. Bữa cơm dưa muối chưa no...
|
vỡ vụn
Tác giả:
Đỗ Mỹ Loan
Ngủ thôi! Đêm đã sắp tàn. Cũng vừa tháng tám. Đi ngang ngõ nhà. Mảnh gương. Vỡ vụn xót xa. Làm sao chắp được. Ngọc ngà bấy lâu? Lòng chênh chao. Đến bạc đầu. Nửa khuya thảng thốt. Còn đâu một thời? Thuyền thơ...
|