vạn dặm đường trần
VẠN DẶM ĐƯỜNG TRẦN
Ta đã đi qua bốn mùa tóc bạc
Giò bụi, phong trần, mưa nắng, nắng mưa
Gánh trên vai, trăm nỗi buồn man mác
Cõng bóng thời gian xao xác chuyện đùa
Thân ngựa già đứng trên đồi còm cõi
Gặm mùa thu bàng bạc khói hoàng hôn
Giẫm lá thông reo nghìn đêm mòn mỏi
Đôi mắt thâm quầng cỏ úa héo hon
Vầng trăng khuyết tròn, nước ròng, nước lớn
Bìm bịp kêu, nghe hoang dại tuổi đời
Thời con gái, tâm hồn xanh mơn mởn
Mạch nước ngầm mát mẻ, vẻ tinh khôi
Ta đã đi qua " Nghìn đêm lẻ một "
Sự sống quay cuồng , biển hóa nương dâu
Bảy mươi hai phép Ngộ Không quen thuộc
Hải Âu đo trời biền biệt ở đâu ?
Lặn lội thân cò, cánh đồng rơm rạ
Ngọn gió thôi miên lặng lẽ cúi đầu
Ai chấm bức tranh dung nhan mùa hạ?
Phượng xơ xác mùa, ve lột xác đau
Ngẩn ngơ dốc cầu, nửa đời rong ruổi
Mười ngón thiên thần hối hả đan tay
Ong bướm si tình, mắt lim dim tuổi
Cỏ hoa rụt rè, bịn rịn tỉnh say
Ngày 9/6/2025
Thiên Ân ( Bình Dương )
Bài này đã được xem 40 lần
|
Người đăng:
|
Tố Nữ
|
|
|