thả xuống
Tác giả:
Thu Ẩn
Muốn ướp nắng vào thơ cho đằm mật ngọt. Sao mùi áo cơm cứ phảng phất theo sau. Muốn huyễn hoặc đời lời tình yêu say khướt. Nhưng lạt lẻo rồi những xúc cảm còn đâu. Nên mớ ngôn từ này đem nhúng cuộc bể dâu. Ta vớt lên những...
|
trăng tủi
Tác giả:
Thu Ẩn
Gương tình khuyết nửa rụng đầu hiên. Úng mảnh thuyền treo trĩu nặng phiền. Gió nghẽn sao trầm duyên đột tử. Thơ trào hạ dỗi ý bừng điên. Bao lần hoạ ảnh say hồn bút. Lắm buổi mơ hằng mị cõi tiên. Xuống biển lên ngàn...
|
phố tĩnh lặng
Tác giả:
Thu Ẩn
Tĩnh lặng phố nghe niềm mơ chợt khởi. Đánh rơi sầu trôi cánh sóng ngàn khơi. Nằm im nghe tiếng lá mục khua mời. Tim lóng ngóng trở lại miền tình tự. . Trên mái ngói dăm sợi buồn ngắc ngứ. Trắc ẩn mùa, khép mở chút niềm...
|
thu gọi
Tác giả:
Thu Ẩn
Em mong gì níu giữ tóc tơ. Thu réo tên người qua phố thơ. Ngày tháng đã già buồn chưa cũ. Chân trần bấm đất trượt dốc mơ. Vách đời cao quá mộng giờ xa. Anh đã đi ngơ ngác chiều tà. Bỏ mặc trăng nhớ quên tiềm thức. Lời gió...
|