thu gọi
Em mong gì níu giữ tóc tơ
Thu réo tên người qua phố thơ
Ngày tháng đã già buồn chưa cũ
Chân trần bấm đất trượt dốc mơ
Vách đời cao quá mộng giờ xa
Anh đã đi ngơ ngác chiều tà
Bỏ mặc trăng nhớ quên tiềm thức
Lời gió chiêu hồn khóc duyên ta
Úp mặt vào đêm, hoa lặng ngùi
Ám ảnh cuộc tình lạnh phiến môi
Có sợi mưa chạm vào sóng mắt
Ngọn tóc ngày xưa chẳng vướng đời
Số phận gọi tên tình cút côi
Những mảnh yêu thương mối mọt rồi
Ta còn gì ngoài bao buồn tủi
Ta còn thời gian không mây trôi?
...
Đường đã thay tên chẳng đổi lòng
Tình ơi đã muộn... nhớ nhau không?