khoảng cách không màu
Đêm trắng đêm từng cánh rơi thao thức
như mắt gửi trao bất tận không lời
và cứ thế đêm gọi nhau thảng thốt
mưa hạ về lại vẫn thấy như không
Ngày mai Em đi lặng thinh, lặng thinh
không tay vẫy hồn nhòa trong gió xé
thương nhớ gửi trao vào bất tận của đêm
chợt hiểu ra, điều đơn giản thế thôi :
Ta cứ nhớ nhau suốt hai chiều bến đợi
khỏang cách không màu, ngược thời gian
ví dầu đêm, mưa có vội đi ngang
Anh nhờ gió, gửi tiếng yêu vang mãi
Mai Em đi, Anh ở đây với phố
Ngày.. tháng.. ơi, Em nhớ đến tan lòng