ngàn thương cách trở
Bên kia đường có cây phượng tím
Nhìn sang nhà cười nụ lẳng lơ
Hỏi ta sao cứ thẫn thờ
Cuộc đời đâu phải giấc mơ tuyệt vời
Phượng không sầu tóc màu xanh biếc
Mùa thu về chẳng chút tàn phai
Gọi nắng trên đôi cánh tay
Ngóng heo may lại thả trôi tình hồng
Mây bềnh bồng bay qua đỉnh núi
Kéo theo về một nỗi nhớ xa
Người ơi có phải thu qua
Làm cho héo úa con tim đợi chờ
Hai bờ sông muôn đời vạn lý
Gần hay xa cũng chỉ là mơ
Người đi ta ở lại đây
Ngàn thương cách trở bóng đêm thở dài
"Giận" người lắm người đâu có biết
Thiết tha gì cái ngả phù vân
Bài thơ cứ mãi xoay vần
Cuộc đời cứ mãi loanh quanh chập chờn
Khổ chi mấy tháng ngày ở trọ
Con chim lồng không ngõ tung bay
Phượng ơi xin hỏi câu này
Trong từng sợi tóc ai buồn riêng mang
Kim Thành
November 2005