tin buồn
Tác giả:
Trần Khiêm
Anh không biết buổi chiều đã hết. Nên vẫn dắt em đi. Trên lối mòn nọ. Nơi máu chúng ta đã nhuộm đỏ một thời kỳ. Những đôi chân run rẩy. Bết dính vào nhau. Trong sự tồn đọng của thần thoại. Tình yêu . . . Anh cảm...
|
tiếng thở vô cùng
Tác giả:
Trần Khiêm
Miền cát bụi đã xa xôi một thuở. Cỏ cây cúi đầu, vó ngựa nghênh ngang. Lòng dũng sĩ dõi theo hồn thú dữ. Dệt hoang tàn qua tiếng vọng âm vang. . Trên dãy núi cao, những chiến binh du mục. Không thấy dưới chân một điểm nên...
|
thuốc
Tác giả:
Trần Khiêm
Ngậm lấy nỗi ham chơi của đồng loại. Những sinh vật chưa kịp gợi tình. Được loại khỏi tiếng rặn hợp ca. Giữa sự né tránh cuồng nhiệt của đa số. Tự cởi, trong niềm tin bốc cháy. Dấu vân tay quấn nhau. Khi mặt trời ngộ...
|
thư gửi người đàn bà lỡ quen biết (sửa lại)
Tác giả:
Trần Khiêm
Rồi tôi từ giã những quán trọ phiền hà để đi tiếp. Dòng chảy của sự chảy. Những lâu đài tâm thức miên man. Tiếng ngáp ngụ ý của bình minh. Trật ngón. Ðêm hội lửa tươi. Tôi chưa từng tham dự. Thịt của tôi rải rác dưới...
|
thư tình gửi biển
Tác giả:
Trần Khiêm
“Được ban phép nằm lủng lẳng trên đầu. “Hạnh phúc tím của chùm nho tím. “Tụi bây sẽ được đưa vào miệng. “Bằng cách này, hay cách...
|
thư gửi người đàn bà lỡ quen biết
Tác giả:
Trần Khiêm
Tôi tìm ra cây cọ có thể dùng để vẽ một dòng sông quá cố, nhưng. Mảnh giấy của tôi đã ngủ quên. Mặt trời hàng xóm khó thở. Mặt trời tắt thở. Đám con cháu của mặt trời không khóc. Mẹ của chúng ngoại tình với trôi và...
|
thiên cổ
Tác giả:
Trần Khiêm
Giấc ngủ muôn năm. Ai người vươn tới ? Trời ơi ! Trăng vàng…. . Đi tìm đô hội. Trên đỉnh tháp già. Em có thấy ta. Khi vừa mới mọc ? . Bình minh thức giấc. Bờ suối bên kia. Sa mạc tàn dần. Rắn chuông hối hả. . Đi nào, đi...
|
thành phố
Tác giả:
Trần Khiêm
Thần dân của chúng, những con chó béo. Hì hục mỗi ngày làm việc kiếm cơm. Ha ha ! Để nhét vào mồm. Không phân biệt được vị phân và nước dãi. Những thằng già nua khọm rọm điên khùng. Mỗi ngày mỗi lắm lời về môn đạo đức...
|
thượng đế bây giờ
Tác giả:
Trần Khiêm
Thượng đế bây giờ không đẻ nữa. Vì người đã biết tự sinh sôi. Thượng đế bây giờ không giết nữa. Vì người biết tự giết nhau rồi. Thượng đế bây giờ không yêu ai. Vì hễ yêu là bị phụ hoài. Vì người đã khôn, người đã biết. Yêu...
|
thung lũng nằm sấp
Tác giả:
Trần Khiêm
Mắt trời như vũng xoáy. Giữa những đám mây. Và đầy nữ tính. Nhìn kẻ cầm súng. Món trang sức thấp hèn mẹ ban. Mắt trời như mắt trẻ. Giữa những chuyến xe. Bập bẹ học tiếng kêu the thé. Của những nhà sưu tập luận...
|