thiên cổ
Giấc ngủ muôn năm
Ai người vươn tới ?
Trời ơi ! Trăng vàng…
Đi tìm đô hội
Trên đỉnh tháp già
Em có thấy ta
Khi vừa mới mọc ?
Bình minh thức giấc
Bờ suối bên kia
Sa mạc tàn dần
Rắn chuông hối hả
Đi nào, đi nữa
Chiều nữa, chiều đi !
Khóc lớn bởi vì…
Báo ơi ! chiều đói
Ngồi bên cổ thụ
Ta nói, ta nghe
Tình sử trôi về
Tối che đôi mắt
Và ta chết gục
Dưới gốc bồ đề
Những tim rụng xuống
Giấy xưa não nề
Giấc ngủ chán chê
Ai người vươn tới ?
Buồn thay ! Trăng thề…
Bài này đã được xem 910 lần
|
Người đăng:
|
Lý Bá
|
|
|