Poem logo
Poem logo

mê cung cuộc đời

Tác giả: Nguyên Hữu
MÊ CUNG CUỘC ĐỜI
* Thơ Cửu ngôn *
(Gieo vần tiếp)

Người em yêu thật sự cao lớn hơn anh
Bộ vét lịch lãm, nụ cười rất chân thành
Em bước nhanh vui theo ánh đèn nhấp nháy
Anh giống như pho tượng nhìn theo thật vậy…

Những ánh đèn phù phiếm khiến em đắm say
Khoái cảm nơi cuộc chơi khiến hồn ngất ngây
Anh nhăn nhó ôm lấy lồng ngực co thắt
Một cơn đau tim như có ai bóp chặt…

Anh gượng gắng lần theo những bước em đi
Từng bậc cầu thang dẫn lên những thứ gì
Chỉ cần mở cửa là thiên đường chạm tới
Anh lạc lối trong mê cung ngàn vạn lối…

Ánh sáng nào dẫn hướng cho anh em ơi
Anh vẫn đi theo trong hành lang rợn người
Đầy những cám dỗ chạy dài không chật tự
Nhiều ánh mắt mơ màng gọi mời anh thử…

Không, triệu lần không một bước nào nữa thêm
Anh quay lưng gom lại kỉ niệm êm đềm
Rồi gói ghém mang cất giấu cho thật kỹ
Anh bảo vệ em như thế này được nhỉ…

Nuốt vào thôi không thể cản bước người đi
Rồi cũng chẳng làm được hơn một chút gì
Lựa chọn không cân bằng đành thôi chúc phúc
Sẽ mạnh mẽ đứng lên sau lần ngã gục…

Đừng tìm về khi đó nhé, cầu xin em
Họ cũng không đưa về khi hết màn đêm
Cũng đừng gọi vào số máy này nữa đấy
Bắt đầu từ đây coi như tình ta hết vậy…

24/08/2025
Nguyên Hữu

Ý kiến bạn đọc

TÌM KIẾM BÀI THƠ
Nhập từ khóa:
Tìm kiếm