nỗi lòng của người yêu chân gà
NỖI LÒNG CỦA NGƯỜI YÊU CHÂN GÀ
* Thơ Thất ngôn *
(Gieo vần cách)
Con gà luộc nằm kia bốc khói
Khiến nhiều người rệu nước miếng ra
Khôn ngoan lắm cũng không dám động
Nhỡ chẳng may ai thấy có mà…
Nhớ lần trước cũng vì thèm quá
Làm cái chân trốn góc gặm ăn
Thế mà sợ… bao nhiêu người biết
Xấu hổ mà vẫn phải cười nhăn
Thơm thật đấy nhìn kìa muốn cắn
Nhưng sợ rằng hậu hoạ phía sau
Ê cái mặt chẳng may bắt gặp
Thì có mà… biết úp vào đâu
Con gà cứ thơm lừng nhức mũi
Chỉ với tay… chỉ với tay thôi
Nhưng chả dám nên buồn thất vọng
Nhìn con gà “đưa đám” mặt rồi
Cũng chỉ khá là thơm một tí
Dăn lòng mình chờ tẹo được ăn
Phải nhớ đó không ngờ thật sự
Mùi gà thơm… trời ạ, khó khăn
Đành quay gót rời xa chỗ khác
Đừng ai ăn đổ bậy đấy nha
Đôi mắt cố nhìn thêm một cái
Chỉ thế thôi một chiếc chân gà…
10/09/2025
Nguyên Hữu