bình yên
BÌNH YÊN
----------------
Người thương tôi có vơi không?
Phương trời cách biệt
buồn đong mấy buồn
Chỗ trăm năm chẳng ngọn nguồn
Sao không buông bỏ bỏ buông,
tiếc gì?
Cuộc tình
lòng cứ mê si
Có hôm quên
tưởng... ừ thì không yêu
Bâng quơ nhìn cụm nắng chiều
Giữ làm riêng chút ít nhiều đắm say
Ngàn năm mây trắng bay bay
Bên kia đường
lá đã vài chiếc rơi
Người còn những ý không lời
Lặng thinh
ngó mảnh trăng trôi qua thềm
Nhẹ nhàng một trái tim mềm
Chừng như yêu cả êm đềm gần xa
Lắng nghe lá gió hát ca
Nụ cười chợt nở ư là tự nhiên
Khó mà nói nghĩa bình yên
Trong đôi mắt chẳng ưu phiền, thế thôi
Rồi vui giữa phố tình người...
Thu Vàng