Poem logo
Poem logo

yêu

Tác giả: Cung Fa
Lời tựa:
# Rảnh thân lại chán đời nhàn
Muốn yêu để được bẽ bàng, khóc rên
Đang yên lành, thích đảo điên
Trời long đất lở, chuốc phiền mới cam!
---

Oán mình lầm lẫn vàng - thau
Oán người lạnh lẽo cho sầu riêng tôi
Oán đời nước chảy hoa trôi
Và tình cay độc như vôi xát lòng

Nước mắt rỉ rả tràn tròng
Thở, ăn không nổi vẫn mong tương phùng
Khác chi đâu một mẹ khùng
Bá dơ, thảm bại, hạ cùng si mê

Ngày đêm mộng tưởng lê thê
Rũ rà rũ rượi vẩn vê đớn hồn
Lên cơn thương - ghét dập dồn
Thịt xương mệt lả, bồn chồn, hụt hơi

Xét lần hận cả ông Trời
Se duyên lầm mối khiến người hoá ma
Trí cùng thúc óc manh nha
Liều thân náo loạn cốt xa cõi tình

Cõi tình - cõi bất thình lình
Trượt chân tẽ ngã riêng mình mình đau
Sức cạn mà tình thâm sâu
Dĩ nhiên bại rữa, tình sầu thiên thu

Cõi yêu - cõi của kẻ mù
Vung tay sờ thấy cái lu tưởng trời
Rấm rứt ngồi khóc nằm cười
Từ những hoang tưởng về người gần xa

Quên vẻ đẹp những đóa hoa
Quên trời thanh mát, hiền hòa nắng thơm
Quên những cây cỏ ven đường
Nhú lên xanh rượt, thiên đường phủ quanh
Quên đi tiếng hót chân thành
Bầy chim ríu rít chuyền cành tung bay

Quên đi bình lặng những ngày
Mắt vừa dụi mở có ngay ly trà
Quên cả những chuyến chơi xa
Ăn chơi, thưởng lãm dễ là hơn tiên

Giờ si mê, chuốc muộn phiền
Yêu đương vớ vẩn họa liền tới thân
Xấu nhan sắc, đọa tinh thần
Sức tàn theo đám phù vân ảo vời

# Chớ mà năm tháng còn trôi
Thì lòng vẫn cứ sục sôi tìm tình
Vì trót cái kiếp vô minh
Khổ đau mới đáng tôn vinh là đời.

Ý kiến bạn đọc

TÌM KIẾM BÀI THƠ
Nhập từ khóa:
Tìm kiếm