dân toán
Tác giả:
Nguyễn Ngọc Giang
Toán nhiều hao tổn lắm tinh hoa. Cộng, trừ rồi lại lấy lô-ga. Luôn luôn làm việc với con số. Đêm về hội tụ không rời xa. Toán nhiều đầu óc như hàm phi. Người đẹp đi qua tưởng số Pi. Áo dài vương gió đem khảo sát. Tóc lá...
|
chuyện cỏ may
Tác giả:
Nguyễn Ngọc Giang
Thu về chớm gió heo may. Nắng hanh vàng giỡn áng mây bên trời. Thời gian nhè nhẹ rơi rơi. Kể ta nghe chuyện cái thời ngu ngơ. Cái thời trẻ dại ấu thơ. Cùng nhau đuổi bắt cười đùa đường qua. Cỏ may mọc rất nhiều và. Bám đầy...
|
áng mây trôi
Tác giả:
Nguyễn Ngọc Giang
Về thôi trời đã trổ bông. Con thuyền ươm nắng trên sông đang chờ. Phượng hồng rụng cánh hoa mơ. Lũ ve buồn bỗng gầy xơ xác hè. Phin cà phê giọt cà phê. Rớt vào một cõi ê chề tân toan. Lục bình im ắng mênh mang. Bến sông...
|
buâng khuâng
Tác giả:
Nguyễn Ngọc Giang
Trời mưa con gió lướt qua
Nắng buồn ướt cả ngày già tháng năm
Có con đò nhỏ về thăm
Bến đò ngày cũ buâng khuâng một chiều
|
noel về đầy vơi
Tác giả:
Nguyễn Ngọc Giang
Thế là đã đến Noel. Trời không vương gió cho em hao gầy. Bàn tay ôm nợ trả vay. Cũng không trả hết đong đầy khổ đau. Thế là uống cạn chén sầu. Uống luôn nốt nhạc buồn rầu chiều mơ. Hai tay mỏi mệt bơ phờ. Không cùng đi...
|
sông quê
Tác giả:
Nguyễn Ngọc Giang
Trở về sông quê. Một thời thơ trẻ. Con sông hiền hậu. Như bầu sữa mẹ. Tám năm lăn lộn. Phồn hoa đô thị. Nay bỗng gặp lại. Cảnh quê thi vị. Dòng nước xanh biếc. Tắm mát tâm hồn. Chiều về lững thững. Chao ánh hoàng...
|
vắng em
Tác giả:
Nguyễn Ngọc Giang
Vắng em. Sương về cõng nắng qua sông. Mưa đi đẫm ướt hư không vơi đầy. Con đường nhỏ tựa bàn tay. Vắng em phố lạnh những ngày hắt hiu. Phượng hồng vương cánh xiêu xiêu. Ve kêu từng tiếng buồn thiu mơ màng. Em không về...
|
tôi và em
Tác giả:
Nguyễn Ngọc Giang
Tôi về cõng nắng qua sông. Để mua cho được mây hồng ngày xưa. Em về gánh những hơn thua. Đem ra phiên chợ chiều mưa rao buồn. Tôi về níu kéo hoàng hôn. Để bình minh bớt dỗi hờn màn đêm. Em về phố cũ lên đèn. Bàn tay âm ấm...
|
tin người
Tác giả:
Nguyễn Ngọc Giang
Tin vào hoa hướng dương. Sẽ thấy ánh mặt trời. Tin vào những nụ cười. Sẽ thấy mình hạnh phúc. Tin lời nói chân thật. Sẽ thấy mình trẻ đi. Tin vào những dỗi khi. Sẽ thấy mình giận dữ. Tin vào những lời hứa. Sẽ thấy mình...
|
bởi heo may
Tác giả:
Nguyễn Ngọc Giang
Thế là đã đến mùa thu rồi! Ta ngồi nhớ kỉ niệm xa xôi. Cái ngày hai đứa còn đi học. Đầu đội heo may, tím vương đồi. Tháng tám gửi hờn vào tháng chín. Cặp sách đựng nhớ sầu mênh mang. Bàn tay quen gạt trên khóe mắt. Phố cũ...
|