áng mây trôi
Về thôi trời đã trổ bông
Con thuyền ươm nắng trên sông đang chờ
Phượng hồng rụng cánh hoa mơ
Lũ ve buồn bỗng gầy xơ xác hè
Phin cà phê giọt cà phê
Rớt vào một cõi ê chề tân toan
Lục bình im ắng mênh mang
Bến sông nhuốm cả hôn hoàng mùa xưa
Chiều nay lá đến gió đưa
Em về thuở ấy ai chưa ngỏ lời
Để bây giờ áng mây trôi
Ngang qua phố cũ nhớ người khôn nguôi.
(Nguyễn Ngọc Giang, 19/07/2014)