sỏi đá đơm bông (hoặc nó - đứa bạn nhỏ ngày xưa)
Bắt được liên lạc với nhau sau nhiều năm mất dấu
Tôi và nó nghẹn ngào trong niềm xúc động vô biên!
Những giọt nước mắt vui mừng, những ríu rít huyên thuyên
Tranh nói tranh cười, hồ hởi với các câu chuyện đôi lúc không đầu không cuối!
-*-
Nhớ lại những ngày nó với tôi chỉ vừa sáu tuổi
Chung lớp chung trường, chung bè bạn, thầy cô
Rong ruổi vi vu qua năm tháng học trò
Rồi tất tả vào đời, ngậm ngùi chia xa tuổi mộng!
-*-
Nó lấy chồng xa, bỏ lại con sông quê sớm chiều trông ngóng
Tôi xuất giá gần nhà, vui buồn tự sự cùng dòng nước hiền hòa thấm ngọt phù sa.
Mỗi đứa một cuộc đời theo ngả rẽ, bôn ba
Dần lạc mất bạn bè, mất luôn cả thiên đường rập rờn hoa bướm!
-*-
Giã từ con rạch nhỏ, xóm chợ ồn ào, cùng rổ rau gánh bún
Nó dợm bước… lại dùng dằng… Bao dấu ấn tuổi thơ!
Dẫu vui dẫu buồn, đều không thể làm ngơ
Gói ghém hành trang, nó cột chặt mang theo trên hành trình muôn dặm!
-*-
Đường thiên lý nào lót hoa trải thảm
Lởm chởm đầy gai nhọn, lắm chông chênh!
Nó thi gan, so chân cứng đá mềm
Nung ý chí, không đầu hàng mệnh số!
-*-
Vóc xương mai trầm phong ba bão tố
Giờ dạn dày, vững chãi đọ gió sương!
Trong gian nan, bật bản lĩnh kiên cường
Giữa nghịch cảnh, tỏ rõ tài nhi nữ!
-*-
Hành trang cũ tháng ngày qua gìn giữ
Là tình người, lòng nhân hậu, thiện lương
Sống giản đơn, mộc mạc, chẳng khoa trương
Mãi khiêm hạ, mặc ai người ngã mạn!
-*-
Trái tim nhỏ chưa bao giờ chai sạn
Giữa dòng đời khắc nghiệt cuộc mưu sinh
Vẫn nồng nàn, rung động trước trăng thanh
Vẫn thổn thức bên bài thơ tuyệt tác!
-*-
Vẫn đắm say cánh hoa rừng thơm ngát
Yêu con người, yêu vạn vật chung quanh
Mải mê gieo hạt giống ngọt, duyên lành
Chút sức mọn cho cây đời thêm mượt!
-*-
Đoạn đường đi bao thăng trầm xuôi ngược
Vẫn mỉm cười, xem gió lướt mây bay!
Chỉ một lần hiện diện chốn trần ai
Nên dành cả hướng về chân - thiện - mỹ!
-*-
Nó và tôi ít nhiều như tri kỷ
Những tương đồng trong suy nghĩ, tâm tư
Vui gì hơn khi nó vẫn mãi là
Đứa bạn của những ngày xưa thân ái!
Tháng mười hai, cũng ngày này năm ấy
Nó chào đời bằng tiếng khóc hân hoan
Chuyến du hành nếm đủ vị nhân gian
Tạ ơn đời, được một lần tỏa sắc!
-*-
Thương tặng con nhỏ bạn rất đáng ghét nhân dịp nó xuất hiện trên thiên đường hạ giới!
3.12.2024 - nvpk
|
Bài này đã được xem 40 lần
|
|
Người đăng:
|
nvpk
|
|
|
|