sợi dây vô tình
SỢI DÂY VÔ TÌNH
Vô tình nhìn chiếc lá rơi
Về vùng kỉ niệm rã rời cơn đau
Kiếp nào ta mới gặp nhau ?
Chuồn chuồn cánh mỏng đậu rào giậu thưa
Vô tình nhớ dáng người xưa
Tình vào muôn thuở đong đưa gió chiều
Neo hồn trầm mặc hắt hiu
Đường xưa lối cũ ai dìu tay ai ?
Vô tình gánh bóng mây bay
Đâu ngờ ngày tháng chia tay lạnh lùng
Tơ tằm hóa kiếp người dưng
Nụ hôn dĩ vãng ngập ngừng buông trôi
Vô tình đánh mất xa xôi
Cơn đau mùa hạ một thời thấu xương
Ve sầu thoát xác ngập đường
Ngẫm mà thương, ngẫm mà thương phận người
Vô tình mắc nợ khôn nguôi
Trăm năm lẻ chẵn năm, mười, mười năm
Đôi khi bài toán tính nhầm
Ngẩn ngơ ẩn số dương âm nao lòng
Vô tình én dệt bầu không
Ta còn dính mớ lòng thòng đeo mang
Em trôi vội vội vàng vàng
Ngoặc đơn, ngoặc kép, chấm than ...bụi trần
Vô tình chiếc lá phân vân
Buồn se sắt mãi tần ngần mặc ai
Gom đi vệt nắng cuối ngày
Đem về sưởi ấm đêm dài rét run
Ngày 27/3/2024
Thiên Ân ( Bình Dương )
Bài này đã được xem 167 lần
|
Người đăng:
|
Tố Nữ
|
|
|