giữa cô đơn
Chiều vắng lặng nghe hồn gió thoảng
Bóng người xưa lẩn khuất cuối đường
Mây trôi lững lờ qua mái ngói
Lá rơi âm thầm giữa sân vương
Chén rượu cạn rồi hương vẫn đọng
Lòng như sợi tơ khẽ chập chờn
Đêm buông tiếng nhạc ngân man mác
Thấy đời nghiêng nhẹ giữa cô đơn
Thu đã úa màu trên vạt nắng
Tình xưa rơi rụng giữa hư vô
Ngõ nhỏ âm thầm chờ bóng cũ
Mà nghe tim lạnh giữa hồn thơ
|
Bài này đã được xem 0 lần
|
|
Người đăng:
|
Lê Thành
|
|
|
|