mảnh tình xa
Trăng rơi cuối ngõ phủ tàn sương
Phố vắng hồn ai lạnh giữa đường
Thương nhớ lặng thầm trong ánh mộng
Giọt buồn rơi xuống tiếng tim vương
Gió qua hiên vắng hồn xưa gọi
Hoa rụng vườn thu bóng nguyệt buông
Tâm khắc người xưa trong nỗi nhớ
Chỉ còn dư ảnh vẫy hư tương
Bóng nguyệt lên cao ngập lối cũ
Cành khô chạm gió nhuốm tơ vương
Chiều úa màu mây, buồn chẳng dứt
Lòng như vết khắc giữa tang thương
Ngồi viết đoạn thơ quên tháng ngày
Hỏi trăng: người ấy ở nơi này?
Đêm trôi lặng lẽ ai đâu biết
Một mảnh tình xa, chẳng gọi hay...
Bài này đã được xem 1255 lần
|
Người đăng:
|
Lê Thành
|
|
|