Poem logo
Poem logo

mùa thu miền nhiệt đới

Tác giả: Cung Fa
Tháng 11 Tây lịch
Của năm Nông lịch
(có hai tháng Sáu).
Tiết trời rục rịch,
Vầng dương khoác áo vàng trong.

Trời thêm cao
Để đất thêm rộng.
Mây nước sáng ngời,
Mặt hồ ghi bóng
Nhất cử nhất động mọi sự sống đi qua.
Lớp thực vật thuỷ sinh
Sôi nổi áo quần,
Rung mình,
Mùa trẩy hội.

Thu Miền Nhiệt Đới
Không thiêu cháy đại ngàn
Bằng sắc đỏ, vàng, cam
Của Sồi, Phong, Bạch Dương, Rẽ Quạt…

Thu xanh mướt
Những cây lá rũ ngỏng đầu,
Vực dậy sau cơn bỉ cực.

Những nàng tiên tự cổ xưa
Kéo về đùa vui dưới hồ,
Tắm thơm da dưới những cơn mưa,
Xiêm y mỏng manh kết từ
Hoa thu
Tím, hồng, vàng, trắng…
Nàng vút vào nền thiên thanh,
Nàng e ngại ẩn giữa đám lục xanh,
Hay thoải mình trên dải nâu rộng lượng.

Lũ chuồn chuồn bay ngang,
Mắt tròn bao la ảnh,
Rè rè cánh trực thăng siêu nhỏ
Phản sắc lam, đỏ, hổ phách.

Căn nhà kiến trên cành,
Lá ngời cuộn lá nâu.
Đoàn tiểu binh phấn khởi cụng râu
Ngày tương phùng.

Bầy xiêm nga du hí quanh hồ súng,
Rẽ gương nước, rẽ bóng mây,
Điệu đà khúc khích.
Đám cá nhỏ giật mình.

Ánh sáng ngày tản mác
Họp ở sân khấu chiều,
Nâng đỡ những dung nhan diễm kiều
Để người và gió
Sững sờ...
Biết yêu chiều giai thế.
(Dĩ nhiên, trong đêm tối
Các dung nhan vẫn quyến rũ nhức nhối).

Mùa Thu Miền Nhiệt Đới:
Mặt trời thơ thẩn rong chơi
Chiều lẳng lặng sau đồi
Man mác với nụ cười - chẳng nói.

25.11.25

Ý kiến bạn đọc

TÌM KIẾM BÀI THƠ
Nhập từ khóa:
Tìm kiếm