hương quê
Gió đồng nội vọng về miền ký ức
Nắng nghiêng vai theo nhịp bước chân về
Khói bếp mẹ mỗi chiều lên rất khẽ
Tháng năm nào vương vấn mãi vần thơ.
Hoa vẫn nở nhẹ nhàng như hơi thở
Khói lam chiều ôm ruộng lúa mênh mông
Ánh lửa ấm bập bùng theo nhịp sống
Mái nhà xưa in bóng xuống thềm trăng.
Màu đất thắm mang hồn quê thầm lặng
Vầng trăng non ru giấc ngủ thanh bình.
Vườn trái chín rộn ràng mùa gió mới
Lối đi qua nghe kỷ niệm gọi mình.
Chiều nắng ấm muôn bàn tay mẹ ấp
Gốc rêu phong thủ thỉ chuyện ngàn năm
Đôi má thắm như mùa xuân rực nắng
Mắt ai cười xao xuyến cả mùa xanh.
Quê hương đó như cành cây, cội, rễ
Ai đi xa không muốn sẽ quay về?
Màu xanh ấy qua bao mùa vẫn thắm
Kẻ bên trời lưu luyến mãi tình quê.