nhớ đà lạt
Thương về Đà Lạt trăng mơ
Thông reo vi vút tiếng tơ gập ghềnh
Cội già bóng xế chênh vênh
Hoàng hôn vàng võ đường lên địa đàng
Cam Ly thổn thức mơ màng
Sương rơi lặng lẽ rừng càng tịch liêu
Ngàn hoa nắng sớm liêu xiêu
Xa rồi lữ khách càng yêu thác ngàn.