bài thơ lạnh lùng Tác giả: Quốc Hưng Nguyên Cao
Em đến đời ta mãi lạnh lùng. Thu tàn chửa hết một mùa đông. Bao nhiêu tha thiết thành dang dở. Tình si thương mến bỏ trôi sông. Sóng nước trường giang đập đôi bờ. Thuyền rời xa bến dạ ngẩn ngơ. Tiễn biệt người đi phương...
|
bạn đến chơi nhà ( lục bát ) Tác giả: Nguyễn Khuyến & Quốc Hưng Nguyên Cao
Lâu nay bác mới tới nhà. Trẻ thời đi vắng , chợ xa dặm trường. Ao sâu sóng cả cá nhanh. Rào thưa vườn rộng gà khôn khó tìm. Cải cà chửa có để ăn. Bầu vừa rụng rốn , mướp đang hoa vàng. Đầu trầu tiếp khách rỗng rang. Tự mình...
|
bàn về võ học Tác giả: Quốc Hưng Nguyên Cao
Dưới gầm trời có hàng ngàn thứ võ. Luyện tập siêng có dịp để phòng thân. Quen lao động làm nhiều không biết mệt. Dám giúp người , gặp chuyện chẳng phân vân. Phần chủ yếu là leo trèo chạy nhẩy. Thân nhẹ nhàng , máu huyết...
|
bên bờ đá biển Tác giả: Quốc Hưng Nguyên Cao
Cơn sóng nhập tràn tan trên bờ đá. Biển dạt dào mang cát bụi thời gian. Nước xanh biếc mơn man miền đất lạ. Nhớ thương nhiều sóng gió cõi gian nan. Hàng dừa thưa nghiêng nghiêng mình tìm bóng. Dưới mặt trời màu nắng chói...
|
bến cô liêu Tác giả: Quốc Hưng Nguyên Cao
Chiều chiều ra ngắm bến cô liêu. Có nhớ ai đi một buổi chiều ? Xa cách bao năm không trở lại. Mang niềm cô quạnh giấc buồn hiu. Nỗi nhớ càng lâu càng da diết ? Nhà thêm dột nát vẻ tiêu điều. Mẹ vẫn ngóng trông con biệt...
|
bên cội đào Tác giả: Quốc Hưng Nguyên Cao
Xuân nay hoa rụng cội Đào. Nhớ người năm cũ nao nao cõi lòng. Nghiêng chao én lượn chiều buông. Sáo tiêu nương gió điệu buồn vút cao. Hoa bay tơi tả sóng gào. Bên sông nghìn cánh lao xao bềnh bồng. Nhìn xa mây khói mênh...
|
bến cũ bờ xưa Tác giả: Quốc Hưng Nguyên Cao
Bến cũ bờ xưa còn in dấu. Trời chiều nắng nhạt mấy hàng cau. Tiếng sáo lâng lâng miền lau sậy. Yêu đương quấn quít suốt đêm ngày. Dòng nước êm đềm mênh mang chảy. Thương thương tràn ngập cả trời mây. Quê hương ôi đẹp tình...
|
bên người cá Tác giả: Quốc Hưng Nguyên Cao
Ngày ra đi biển mang bao niềm nhớ. Nhớ đại dương sóng đánh nước tràn bờ. Bãi cát dài thêu dệt những mộng mơ. Ai về đấy từ chân trời xa lạ. Tiếng thánh thót ru êm nơi người cá. Mái tóc đầy xõa dại đến chân mây. Hồn xa khơi...
|
bến nhớ mùa thu Tác giả: Quốc Hưng Nguyên Cao
Mưa tầm tã mang bao niềm nhớ. Giữa cuộc đời cô quạnh bơ vơ. Người xa ta vẫn đợi chờ. Hỡi ai bến nước trăng mơ đượm sầu. Tình yêu đến sậm màu tri kỷ. Nỡ lòng nào buông bỏ ra đi ? Tơ lòng vương vấn cuồng si. Thuyền rời xa...
|
bến nước chiều thu Tác giả: Quốc Hưng Nguyên Cao
Thu đến lá rơi hờn hiu hắt. Sầu đi sầu đến mộng sum vầy. Chửa gặp đã xa ngàn dặm khách. Ai ôm ai nhớ lạnh đêm nay ? Sương rơi gió rét thu vàng úa. Mây phủ trăng mờ khói lãng bay. Mấy thưở biết yêu niềm cô độc. Người đi biền...
|