đọ tình
Tác giả:
Hồng Dương
Rượu đắng hồn đau ứa biển châu. Đêm buồn ta vãn cảnh cung sầu. Nhân gian trong cõi còn hư ảo. Tình lạc... ân mòn ... dạ chết đau. Máu huyết nhuộm hồn đêm tối sâu. Uống men tình ái bạc phai màu. Nghe trăng tan rã mùi men...
|
đò chiều
Tác giả:
Hồng Dương
Chuyến đò tới lung linh sóng nước . Khách lữ hành từng bước sang sông . Người đi nào có chờ mong . Mà sao kẻ ở đem lòng nhớ thương . Trai tứ chiến tứ phương dong ruổi . Gái giang hồ chìm nỗi gian truân . Biển đời...
|
dìu em vào cõi thiên thai
Tác giả:
Hồng Dương
Đường tím biếc, hoa vương thơm nức. Đưa em đi, nắng rực vàng ươm. Áo xanh, mây trắng, hương rơm. Cho em phơi nắng nắng ươm má hồng. , chân khua guốc, bềnh bồng tóc rối. Đường em đi! Anh chới với theo. Ngọc Lan tỏa ngát...
|
đoạn khiếm
Tác giả:
Hồng Dương
Vẫn đấy nào đâu diễn buổi ngày. Khi cần lâm trận tuốt bao tay. Toàn thân ưỡn thẳng thừa gang tấc. Chóp mũi khum đầy đủ lòng thay. Nạm cán vo tròn cân đối trọng. Chùm dây xoán tủa phật phờ bay. Lên màu khí đỏ vung trời...
|
dịu vợi
Tác giả:
Hồng Dương
Con sóng vỗ du dương lời bài hát. Gió vi vu bát ngát dạo bài ca. Ai thương ai như muối biển mặn mà. Bản So Nát ngân nga đêm dịu vợi. Trong đêm vắng anh ngồi bên bến đợi. Nhớ về em nhớ tới nụ hôn nồng. Ánh trăng buồn soi...
|
đò ơi !
Tác giả:
Hồng Dương
Bên bến vắng người xưa đâu không thấy. Đò ơi đò !... đã mấy dặm trường giang…. Nhớ thương ai... ngày lặng bước sang ngang. Theo dòng nước mênh mang tình ly biệt. Người đi bỏ bến bơ vơ khôn xiết. Trót yêu thầm da diết mãi...
|
đóa hoa vô thường
Tác giả:
Hồng Dương
Người đi mãi trong dòng vô thường ấy. Kiếp nhân sinh phủ rẫy tựa khói sương. Theo chu kỳ mưa nắng giữa trùng dương. Cơn giông bão tai ương sầu cát trắng... Theo dòng chảy có bao điều cay đắng. Cho ngậm ngùi im lặng đến...
|
độc ẩm
Tác giả:
Hồng Dương
Nhấp cạn chén lưu linh thầm lặng. Gọt ân tình trái đắng buồn rơi. Tình người bạc bẽo lã lơi. Tình xanh, mộng đẹp rã rời gió bay... Một chén đắng nồng cay ta uống. Nâng chén sầu chẳng uổng thân ta. Nỗi buồn chợt đến...
|
định mệnh
Tác giả:
Hồng Dương
Một kiếp nhân sinh mấy nỗi chìm. Tử sinh sao định cố tình im. Quyền cao gió thoảng luôn thay đổi. Vận hạn chiều buông chẳng đợi tìm. Gắng lắm e rằng khô cõi dạ. Ăn nhiều chắc hẵn ngập buồng tim. Vô thường nắng hẹn...
|
dỗ dành câu thơ
Tác giả:
Hồng Dương
Người về để lại câu thơ khóc. Nắng nhọc con đường ta bước qua. Đêm đi dỗ mãi sương không mọc. Lỡ nói nặng lời gió bỏ xa. Ta ở đằng tây em lối nọ. Cách nhau mấy dặm mấy canh trường. Mùa xuân vẫn vậy cành mai biếc. Tiếc...
|