đóa hoa vô thường
Người đi mãi trong dòng vô thường ấy
Kiếp nhân sinh phủ rẫy tựa khói sương
Theo chu kỳ mưa nắng giữa trùng dương
Cơn giông bão tai ương sầu cát trắng...
Theo dòng chảy có bao điều cay đắng
Cho ngậm ngùi im lặng đến buồn đau
Nước cứ trôi trăng cứ ngỏ mái lầu
Đầu trước bạc... đầu sau huyền mái tóc
Xa cách biệt để đêm thu bật khóc
Lệ âm thầm chảy dọc ướt vành môi
Người đi rôi khuất bóng ở bên đồi
Đây nhân ảnh vỡ đôi hàm răng sáng...
Trong ánh mắt long lanh ngời tia nắng
Vô thường nào soi rạng buổi bồng lai
Nụ cười nào pha lệ mặn chua cay
Đây còn lại tiếng ai đang còn hát
Qua nắng hạ ánh dương hồng phai nhạt
Gió mùa thu dịu mát dạo thiên hồ
Cơn lũ đi để lại những những hư vô
Trời im lặng trăng cô đơn chẳng nói
Hoàng hôn xuống ảo huyền trong làn khói
Giữa thế nhân xin hỏi chỉ một câu
Có ai hay vắng lặng một mái đầu
Đôi mắt sáng ... tóc màu đen xanh mướt
Mùa thu ấy giữa dòng đời lũ lượt
Có loài hoa bất chợt tỏa mùi hương
Em là ai trong giữa cõi vô thường
Trời thu động tình thương lòng rung cảm...
Đông Hà Quảng Trị 26.10.2016 _ Tặng Đặng Thị Thu Hương
Bài này đã được xem 3316 lần
|
Người đăng:
|
Hồng Dương
|
|
|