trà sáng
Tác giả:
Tấn An
Trà sáng vừa pha, muôn chim hót
Nhìn trời cao rộng, ánh bình minh
Gió khẻ đung đưa, chùm hoa dại
Tự tại tâm bình, sống an vui...!!!
|
tĩnh lặng tâm tự hỏi
Tác giả:
Tấn An
Đoạn đường nào ta qua. Áng mây chiều thơ thẩn. Con nước lững lờ trôi. Ngồi một mình soi bóng. Gió mát dậy hương sen. Qua cánh đồng thơm ngát. Ngồi ngắm thời gian trôi. Giữa hư vô êm đềm. Ta đang nhìn bằng tâm...
|
tựa vào chiều
Tác giả:
Tấn An
Tựa vào chiều tôi ngắm hoàng hôn. Con dốc cũ, bỗng nao lòng hoài niệm. Bữa cơm quê canh dền ngọt liệm. Cội vú sữa già, tuổi nhỏ rợp bước chân. Mây điểm hồng, chút nắng băng quơ. Cách xa quãng đời, một thời tuổi nhỏ. Đòn...
|
thuyết tiến hóa
Tác giả:
Tấn An
Vượn đã hy sinh chiếc đuôi mình để tiến hóa
Mấy ngàn năm mới lột xác thành người
Bao đau đớn, khổ đau thân xác.
Chỉ để đứng trên đôi chân mà không chùn gối khòm lưng...!!!
|
tôi đến đây từ đâu
Tác giả:
Tấn An
Tôi đến đây từ đâu? Giữa dòng đời hối hả. Giữa bộn bề lo toan. Giữa vòng xoáy vô hình. Của kiếp đời ngắn ngủi. Tôi đến đây làm gì? Rồi tôi sẽ về đâu? Nơi xa tít mù khơi. Chắc có nơi tôi đến. Tôi đến hay tôi về? Một...
|
thương ai.!
Tác giả:
Tấn An
Thương ai chẳng quản tảo tần. Thuyền đi nước ngược gió mùa Cồn Khương. Nhìn trời mây nọ trắng lam. Mái chèo nhẹ lướt gió sương ai hoài. Dặm trường tiếng sáo tư lương. Cuối mùa tàn rụi đồng khô bồi hồi. Đơn côi chiếc lá...
|
tri kỷ
Tác giả:
Tấn An
Xuôi ngược dòng đời, mấy ai là tri kỷ
Chuyện buồn vui, được mất chữ lợi danh
Để thỏa lòng, căng não mãi quên đi
Ta cạn chén, kệ đời say nghiêng ngã...!!!
|
tiếu ngạo giang hồ
Tác giả:
Tấn An
Núi cao sương phủ đường ngàn dặm
Sống kiếp phong trần tựa như mây
Chuyện đời thôi kệ, ta cạn chén
Tiếu ngạo giang hồ, trọng nghĩa nhân...!!!
|
tự khúc giao mùa
Tác giả:
Tấn An
Tháng giêng tôi vẫn còn yêu. Miên man sợi nắng dường như hạ về. Tiếng ve rả rích cuối đường. Thầm ru năm tháng vấn vương chuyện lòng. Hạ về gửi lại nhớ thương. Thả vào làng gió bài thơ tiễn mùa. Lối về hoa phượng...
|
thương khoảng trời của vợ
Tác giả:
Tấn An
Em như Ngọc Lan, kiêu hãnh nở giữa đời giông bão. Quyện hương thơm trời đất mênh mông. Chầm chậm bước chiều còn để lại. Nắng tan tầm soi hạ tháng năm. Em như mây bồng bềnh giữa đời nhân hậu. Gió mang theo làn mây trắng...
|