dây tình trong nắng
Tác giả:
Tấn An
Trèo lên sợi nắng
Anh bứt dây tình
Trói em vào gió
Thả em vào đêm
Có ánh trăng vàng
Ôm lòng bờ cát
Con sóng thì thầm
Hôn đôi câu thơ
Ru đời mênh mông
Ru tình ngàn năm...!!!
(Tặng Nguyễn Thị Bảy)
|
cô bé ở nhà bên
Tác giả:
Tấn An
Mùa hè sang, cả khung trời nhuộm màu đỏ thắm. Gió cuộn dịu dàng chiếc lá phượng rơi. Ve ngân nga một khúc hát học trò. Cho lòng nhớ, một thời xa vắng. Hông phải ve hát đâu...! Có lẽ nào, cô bé ở nhà bên. Tôi cố ngăn nhưng...
|
con trâu làng ta
Tác giả:
Tấn An
Rối bời trong ký ức. Tôi tìm về tuổi thơ. Nơi cánh đồng bát ngát. Đàn Cò trắng lượn quanh. Con Trâu già gặm cỏ. Gió đung đưa tàu dừa. Tiếng tu hú đất nung. Đưa tôi vào cổ tích. Nơi góc nhà Bà kể. Về conTrâu làng ta. Giúp...
|
chuyện kể về mẹ
Tác giả:
Tấn An
Có chuyện kể rằng. Kể về người mẹ. Không màng bản thân. Từ lúc mang thai. Chín tháng mười ngày. Khổ đau mẹ chịu. Đến khi chuyển dạ. Mẹ đau đớn hơn. Như nghìn mũi dao. Cắt xé thân này. Lòng mẹ khi ấy. Luôn nghĩ về con. Nghe...
|
con diều của ba
Tác giả:
Tấn An
Con diều giấy ngày xưa. Ba làm con thả tháng giêng gió về. Diều bay tận trời cao. Đưa bàn tay nhỏ dựt dây miệng cười. Xoay chiều gió diều lên. Ngọt ngào ánh mắt ba nhìn theo con. Rung rinh ngọn cỏ...
|
cõi nhân sinh
Tác giả:
Tấn An
Ai cũng biết, đời ít người trăm tuổi. Nhưng vẫn thường tính chuyện ngàn năm. Ta cứ ngỡ cuộc đời là những bài thơ. Là những ngày vui đến thiên thu bất tận. Đầy hoa bướm, nguyệt sẽ không mờ. Ta cứ say sưa, đắm chìm trong tình...
|
cô út miềm tây
Tác giả:
Tấn An
Cô út miền tây ơi sao nụ cười cô duyên quá. Mới gặp lần đầu mà tim thổn thức cô út ơi. Đứng bên sông nắng chiều soi nghiêng bóng. Áo bà ba thon trên đồng lùa quê mình. Cô út miền tây ơi đêm ngày tui thầm mơ trộm...
|
có một chiều hạ và tôi
Tác giả:
Tấn An
Có một chiều tiếng ve rả rích. Bước chân ai thăm trường cũ chiều nay. Tháng ngày tuổi dại trôi qua phố. Miên man cơn gió cho mình vội xa. Có một chiều vạt nắng nhớ ai.!? Nghe nức nở mùa tôi đánh mất. Màu phượng đỏ chờ...
|
con đường giác ngộ
Tác giả:
Tấn An
Thuyền nương theo nước. Nước sẽ nâng thuyền lên. Mây nương theo gió. Gió đưa mây bồng bềnh. Cây nương theo đất. Đất đỡ cây vươn cao. Ta nương theo giới. Giới gieo duyên, tâm lành. Tâm nương theo định. Định giác, hóa...
|
đất mẹ gọi mùa thương
Tác giả:
Tấn An
Trời Duyên Hải biển mùa này ngâu đục. Cột gió kề làm trụ đỡ hiên ngang. Kênh Chánh Bố nhẹ uốn mình Láng Sắc. Bến Định An nước xanh ngắt ngược xuôi. Câu dân ca hoá cỏ may đan áo. Nụ cười hiền Trà Cú thoáng cơn mưa. Đất Cầu...
|