cô bé ở nhà bên
Mùa hè sang, cả khung trời nhuộm màu đỏ thắm
Gió cuộn dịu dàng chiếc lá phượng rơi
Ve ngân nga một khúc hát học trò
Cho lòng nhớ, một thời xa vắng
Hông phải ve hát đâu...!
Có lẽ nào, cô bé ở nhà bên
Tôi cố ngăn nhưng đôi chân mình lạc bước
Gió mang theo hương mật ngọt
Nơi bức tường rêu phong cổ kính
Tôi trầm ngâm, ẩn mình trong khu vườn rợp bóng cây xanh
Tím thẩm cả một trời thương nhớ
Đúng rồi...! Cô bé ở nhà bên
Nét buồn thương nơi đôi mắt sao lại xót xa
Mái tóc dài nhuộm trong sắc hồng của nắng
Cảm xúc đầu đời lớn dần từng đóa hoa ép vội
Tôi ngỡ lòng mình đã khép
Nhưng, kỷ niệm trong lòng tôi và mỗi người cũng thế
Hóa ra...!
Không ai có thể, chối bỏ những yêu thương...!!!