ta sẽ ngàn năm ở đáy quên
Ta vui chân sáo trên cành biếc
Em nói lời hoa đẹp chẳng ngờ
Chợt thấy bừng lên niềm hối tiếc
Không cùng dan díu những ngày xưa
Em gọi, hồn ta chấp chới bay
Môi ngon như ướp rượu trăm ngày
Cách chi đoản thọ mười năm lãng.
Cho một nă m tình thắm thiết say
Nhớ em, mây núi gọi trăng về
Ta gọi ngàn khuya em có nghe/?
Tim mở từng ngăn như cửa gió
Biển ngời tâm sự lúc sông thề
Em hẹn cùng ta ngày giấu mặt
Ta chờ đằng đẵng tháng không tên
Nếu không giữ được nhau trong mắt
Ta sẽ ngàn năm ở đáy quên.