vì anh là nghệ sĩ
Tác giả:
Phạm Hoàng Tuyên
***. Tôi là kẻ ăn mày. Chỉ biết cúi xin những gì người bố thí. Lẩn quẩn lo cho mình từng miếng cơm manh áo. Chật vật kiếp đời, nơi cuối chợ, đầu thôn. Anh. Người nghệ sĩ hát rong. Trên phố mua vui khách bộ hành xuôi...
|
x. a . .n. g. ư. ờ. i.
Tác giả:
Phạm Hoàng Tuyên
Họ đã đi như một thuở xa nào. Chưa từng biết chưa một lần gặp gỡ. Họ đã đi cùng bao điều nhung nhớ. Để nơi này hoang lạnh cõi hồn tôi. Họ đi rồi cùng hương ngọt trên môi. Nên xót lại là những gì cay, đắng. Họ đã đi...Ôi bước...
|
với con.
Tác giả:
Phạm Hoàng Tuyên
Này con ơi nghe ba khẽ dặn dò. Rồi ghi nhớ những lời ba con nhé! Người sinh ra lớn lên từ tấm bé, chẳng dễ dàng khi vắng mẹ, không cha. Có bao người trong gấm lụa xa hoa. Cũng lắm kẻ cơ hàn đeo đẳng mãi. Chuyện rủi...
|
vè mẹo lạ
Tác giả:
Phạm Hoàng Tuyên
Nghe vẻ nghe ve nghe vè mẹo lạ. Bày ra đây để anh chị cùng xem. Cuộc sống bon chen đôi khi cần thiết. Những điều được biết xin viết thành thơ. Nói ra bây giờ kẻo sau lại muộn. Lên cơn Hen Suyễn hãy uống cà phê. Mụn nổi có...
|
về thăm quê em
Tác giả:
Phạm Hoàng Tuyên
Chị về thăm miền sông nước quê em. Rợp bóng dừa xanh những trưa hè gió lộng. Sông Cửa Đại hiền hòa vỗ về từng con sóng. Như tiếng thì thầm của cô gái với người yêu. Nơi đồng xa dìu dặt tiếng sáo diều. Đàn trẻ nhỏ vui đùa...
|
vết sẹo tâm hồn
Tác giả:
Phạm Hoàng Tuyên
Tôi tự ti vì mang trên khuôn mặt mình vết sẹo. Người con gái kiêu sa, hoàn hảo - Thật xa vời. Qua năm tháng trôi dài thời thiếu nữ. Đã bao lần cúi mặt, lệ sầu rơi. ***. Vị bác sĩ trang nghiêm nhìn tôi chợt hỏi. - Cô có phải...
|
vườn xưa kỷ niệm
Tác giả:
Phạm Hoàng Tuyên
Bên góc vườn xưa chợt nhớ người. Nhớ lời ước hẹn lúc chia phôi. Người đi lá đã bao mùa rụng. Cây bưởi chồi con, cũng lớn rồi. Tôi nhớ một chiều phai, tháng ba. Ân cần người bảo sẽ đi xa. Lệ buồn tôi rỏ, vườn im ắng. Xen kẽ...
|
viết về cha
Tác giả:
Phạm Hoàng Tuyên
Người ta vẫn thường viết về mẹ thiêng liêng. Kể nỗi gian truân cả một đời thương khó. Nơi trái tim con vẫn mập mờ chẳng rõ. Vì cuộc đời này con chỉ có cha thôi. Cha kể rằng con xa mẹ thuở nằm nôi. Tiếng khóc trong đêm,...
|
vết thương ngọt ngào
Tác giả:
Phạm Hoàng Tuyên
Giấu nỗi niềm vào khoảng vắng mênh mông. Tôi bước đi trên vỉa hè phố cũ. Tiếng nhạc buồn quán bên đường nhắc nhở. Lẻ loi mình đâu kỷ niệm xa xăm. Hàng me vệ đường xao xác lặng câm. Chỉ khẽ khàng rơi những lá sầu vương...
|
viếng bạn
Tác giả:
Phạm Hoàng Tuyên
Đã lâu rồi tao chưa ghé về thăm. Mày nằm đấy bao mùa xuân rồi nhỉ. Lũ đạn bom giờ mệt nhoài – ngơi nghỉ. Chẳng ầm vang như thuở ấy kiêu hùng. Nhớ có lần trong một buổi cơm chung. Mày bỗng khóc bảo nhớ nhà, nhớ mẹ. Tao phì...
|