đ.o.ạ.n.....c.u.ố.i. ( thơ tình )
Tác giả:
Phạm Hoàng Tuyên
Ngày chị đi bến sông buồn hiu hắt. Con đò đưa ngơ ngác giữa dòng trôi. Sang bên kia là chân đã xa rồi. Bao kỷ niệm để mình em cất giữ. Ngày chị đi mắt lệ mờ nét chữ. Bài thơ yêu chưa viết được bao câu. Người khóc than khi...
|
dâng đời
Tác giả:
Phạm Hoàng Tuyên
Kiếp con tằm nặng nợ lá dâu xanh. Nên cố trả những tơ vàng óng ánh. Tôi nợ người với bao điều yêu mến. Xin trang thơ, tha thiết viết dâng người. Rồi mai đây khi bước cuối đường đời. Hơi thở trút, tôi về nơi đã đến. Xin đáp...
|
đò đời
Tác giả:
Phạm Hoàng Tuyên
Thuở dại khờ trên lớp học em mơ. Mai em lớn em sẽ làm cô giáo. Nơi bụt giảng bụi phấn rơi trên áo. Những tơ vương trong trí nhớ cho em. Rồi chúng mình năm tháng lớn khôn thêm. Giấc mộng cũ chưa nhòa, em đã kể. Ước mơ xưa bây...
|
đại ơn
Tác giả:
Phạm Hoàng Tuyên
Tấm thân này con có được - Cha ban. Đời con sống cha dành cho con đó. Từng chân bước trên đoạn đường sóng gió. Đều có cha nâng đỡ để con đi. Thương cha già giờ theo đấng Từ Bi. Cho hạnh phúc thắm tươi đời con trẻ. Con vẫn...
|
dấu ấm ngày đông
Tác giả:
Phạm Hoàng Tuyên
Nhà mình nghèo, mẹ một nắng hai sương. Trời đông lạnh, rét về theo gió gọi. Chưa tròn canh mẹ trở mình đi vội. Phiên chợ xa đường hun hút sương giăng. Con vẫn còn trên chiếu, trong chăn. Sao chẳng ấm bằng hơi người để...
|
đàn bà yếu đuối
Tác giả:
Phạm Hoàng Tuyên
Làm đàn bà em có ngốc lắm không. Khi yêu anh và yêu nhiều đến thế. Đã bao lần cố vui mà giấu lệ. Thứ tha cho người như thể đã thành quen. Như một người say đắm hơi men. Em luôn xem anh là một phần không thể thiếu. Có lẽ...
|
đại dương trong trái tim tôi
Tác giả:
Phạm Hoàng Tuyên
Tôi tật nguyền từ cái thuở sinh ra. Nên mẹ ngại cho người ta biết mặt. Tôi lặng lẽ trong khuôn nhà lây lất. Khoảng trời đầy - nhìn vụt cánh chim bay(*). Cha về trời vào buổi sáng không may. Mẹ tái giá với một người thủy...
|
dỗ dành
Tác giả:
Phạm Hoàng Tuyên
Bà xã à em có hiểu anh không. Sao ngồi khóc bên bậc thềm thương nhớ. Trái tim yêu vẫn nhịp đều tiếng thở. Lại đây nào, anh yêu lắm! Mình ơi... Bà xã à, thôi nhé lệ đừng rơi! Lẽo đẽo theo anh, nếu mệt thì anh đợi. Anh có...
|
đi tìm cổ tích
Tác giả:
Phạm Hoàng Tuyên
Trước sân chùa phang phất khói huyền hương. Người con gái lặng niềm riêng không nói. Cứ từng cơn gió vờn trêu tóc rối. Bay vô hồn quanh nét mặt sầu tư. Chẳng biết điều gì khiến cô đến đây ư? Ai cũng hỏi... Và cô thì không...
|
cung đường - kỷ niệm
Tác giả:
Phạm Hoàng Tuyên
Có một bận em về ngang lối cũ. Giật mình nghe trong dạ nhớ xa xăm. Người thuở ấy biết bây giờ đâu nhỉ. Có vui không? Hay lẻ bóng âm thầm? Rồi một bận em về ngang xóm nhỏ. Cây Còng xưa giờ hoa tím rơi đầy. (Thu lá nhuộm...
|