biết
Tác giả:
Phạm Hoàng Tuyên
Em đã đến, như mây trời vô định. Rồi ra đi , theo gió gọi xa xôi. Tôi lặng nhớ,biết làm sao để giữ. Mây của trời, đành để gió bay thôi! Kể từ đấy trái tim tôi cũng chết. Hồn ngu ngơ như kẻ dại cuồng điên. Đôi lúc tỉnh tôi...
|
bậu về
Tác giả:
Phạm Hoàng Tuyên
Hôm bậu về qua đứng trông đầu ngõ. Mà con tim từng nhịp đập liên hồi. Đôi mắt huyền, màu má thắm, son môi. Bậu để mất nơi phương người một nửa. Hôm bậu về qua nép mình sau cửa. Nỗi niềm dâng cho mắt lệ đong đầy. Dáng...
|
bến đợi
Tác giả:
Phạm Hoàng Tuyên
Chiều nay trên bến sông xưa. Con đò năm cũ chẳng đưa người về. Lục bình đã biệt dòng quê. Lênh đênh trôi mãi câu thề vỡ tan. Người đi biết mấy quan san. Để chờ kẻ ở đôi đàng cách ngăn. Bến buồn bến ngỏ cùng trăng. Giữa đệm...
|
bến vắng
Tác giả:
Phạm Hoàng Tuyên
Con đò nâng bước em đi. Chiều nao xuôi miền đất lạ. Dòng sông như hờ hững quá. Chao chi một chút chòng chành. Bến buồn rưng rưng mắt lệ. Từ nay mang nỗi mong chờ. Dấu yêu vào trong đất lở. Vỡ tan khi sóng xô bờ. Đêm qua...
|
bia tình
Tác giả:
Phạm Hoàng Tuyên
Thác buồn reo mãi những lời đau. Như nhớ như thương một thuở nào. In dấu đôi mình xưa cuối hạ. Một chiều nghiêng nắng gió lao xao. Ngày ấy anh về, ôi thiết tha. Kề môi má ấp, mảnh thân ngà. Đèn loang phố núi hòa đôi...
|
báo đáp
Tác giả:
Phạm Hoàng Tuyên
Cơn bão tuyết chiều nay giăng đầy phố. Trời thâm u dần chuyển đến đêm đen. Tầm xa trông không rõ những ngọn đèn. Đường vàng vọt ngõ quen sao bỗng lạ. Cô ngập ngừng, trong lòng thì vội vã. Nhà con mong, mà chẳng thể đi...
|
bờ môi
Tác giả:
Phạm Hoàng Tuyên
Ngày tôi vào quân đội. Em lặng buồn tiễn đưa. Chút hành trang em gửi. Mấy yêu thương cho vừa. Kem đánh răng, bàn chải. Cùng với chiếc khăn lông. Dầu gội đầu một lọ. Kèm theo cục xà phòng. Tôi, anh chàng non trẻ. Lòng rộn...
|
bến vắng chiều đông
Tác giả:
Phạm Hoàng Tuyên
Có một chiều phơn phớt chút tàn đông. Cơn mưa bụi rơi mềm trên bến Vắng. Viễn khách xưa, đôi mắt buồn trĩu nặng. Dõi mơ hồ... con nước lạnh lùng trôi. Bụi phong trần trên áo đã sờn, tơi. Người trở lại để nghe hồn xa...
|
bỉ ngạn hoa
Tác giả:
Phạm Hoàng Tuyên
Đã bao ngày niềm nhung nhớ đeo mang. Cô lặng lẽ đến bên thềm viên tự. Cô đi tìm trái tim mình trót lỡ. Vướng yêu đương cùng sư tiểu mất rồi. Tiểu hiền lành câu niệm Phật trên môi. Lòng an ổn bên lời kinh tiếng kệ. Tiểu đâu...
|
bất tiện
Tác giả:
Phạm Hoàng Tuyên
Anh vui vẻ nhường ghế mình, đứng dậy. - Mời chị ngồi vào ghế của tôi đây! Chị về đâu? Chân lại tật thế này. Sao không sớm mua vé ngồi cho khỏe!? Mắt ưu tư chị thở dài lặng lẽ…. - Dạ tôi nghèo nên… cũng ngại… con...
|