khúc tình hoài
Mưa dăm hạt rắc xuống hồn khô nẻ
Mà con tim khờ khạo hát loang toàng
Quên rất vội những ngày đau tháng tẻ
Ngỡ rừng phiền suối nản bỗng thiên đàng
Mưa rắc nhẹ giọt sao khuya mờ tỏ
Vẫn cành cong, lá rách múa tay chào
Em lấp lửng ghé ngang đời lỡ dở
Và mang theo từng phiến mộng hư hao
Em vạt gió bay hoài chưa mỏi cánh
Tỉnh là em, mê sảng cũng là em
Vẫn còn đó khúc buồn vui lấp lánh
Khúc tình hoài mang hệ lụy chung riêng