em có nghe lời ru của lá
Khi rừng nhỏ giọt lá thu
Giọt mưa vàng úa đến từ rặng cao
Lá tắp cửa kính ép vào
Điểm vàng nhung nhớ rào rào giọt châu
Ngoằn ngoèo giọt nước thức thao
Vẽ lêân tình khúc thuở nào vết yêu
Lá ôm khung kính đăm chiêu
Hằn lên nỗi nhớ những chiều thu xưa
Cành phong uẩn khúc đong đưa
Có ai tựa cửa mãi chưa lên đèn