biển động
Chiều về
em trở mình hé mắt
gối chăn hờ hững
thân nến cháy lụn còn sót
bên bờ cửa sổ
Những giọt sáng đêm qua vẫn còn
le lói
muộn phiền tâm thức em
như những ngày sắp đến
Chiếc điện thoại câm nín
cách ly em với loài người
Anh hỏi làm chi
vì chính em cũng còn
mê mãi đi tìm
Vì sao em trốn bắt
Vì sao em ngấn lệ
Vì sao em hờ hửng
Ôi những tiếng nấc tim
lạ lùng ngôn ngữ
Em mù loà
vui cười
và vật vã
đếm ngày qua
Chiều ơi
mi dài lắm
vì ta đang mong chờ
muà biển động