khúc hạ buồn
Tôi quay về cô đơn chiều tháng bảy
rơi trên vai chiếc lá giữa hạ buồn
xa xôi lắm những ngày xưa hoang dại
loài ve sầu hát khúc tiễn đưa nhau
Cánh phượng hồng rũ chết ở nơi đâu
khi nắng hạ về ngang bên khung cửa
tiếng dương cầm lả lơi từng nốt vỡ
vang đâu đây âm điệu những hoang đường
Tôi quay về hoa cúc tím thoảng hương
dấu chân xưa còn hằn trên lối cỏ
nhớ không em đã ngàn đêm mất ngủ
tuổi xuân ơi bỏ lại phía chân trời
Khúc hạ buồn - réo rắt ở trong tôi
ôm nỗi nhớ chạy quanh đời quen lạ
trái tim đau cũng buồn nên hoá đá
nắng nơi này nhớ nắng ở phương xa
Phạm Ngọc
26072002