bóng núi
Sông vẫn âm thầm mang bóng núi
Sau lần bão dạt trắng bờ đau
Bao xa, gối mỏi lòng chưa mỏi
Ở lúc thăng trầm, lúc nhớ nhau
Nhạc héo tim ai khúc đoạn trường
Khúc quanh thê thảm mịt mù sương
Ðem chi oan trái vào thơ mộng
Khi biết ân tình chẳng thể buông
Bóng núi soi nghiêng xuống bóng đời
Soi trên tình muộn dấu buồn vui
Nhánh sông hạnh ngộ xuôi dòng nhớ
Cùng với trăng ngàn lấp lánh trôi