ngày em mặc áo cô dâu
Tác giả:
Khánh Thụy Vy
Ngày em mặc áo cô dâu. Bỏ bờ mướp đắng, giàn bầu buồn tênh. Dòng sông một thưở em quên. Xót xa trong dạ một tên khạo khờ. Trăng lên nghiêng ngã hững hờ. Tôi như chú cụi đợi chờ nhân duyên. Rượu tình đắng chát môi mềm. Gió...
|
hoa tật nguyền
Tác giả:
Khánh Thụy Vy
Cành đã gãy. Hoa cũng rụng rời. Màu con tươi thắm đã bị đọa đày trong ngục lạnh. Hoa tặt nguyền. Mà lá chẳng vấn vương? Còn một chút, hương. Trêu ghẹo gió. Động lòng tham nên gió đã cuốn đi xa. Hương vô tình, chạm vành...
|
nhắn người hàm thuận bắc
Tác giả:
Khánh Thụy Vy
Anh có về lại quê cũ không? Gió có còn mát, vị thanh long biết có còn dịu ngọt? Hãy cho tôi nhắn với người Hàm Thuận Bắc. Rằng tôi nơi này: Uống nước sông Hậu mà thẩn thờ nhớ trái thanh long. Anh có về lại nơi phố cũ...
|
liệm tình
Tác giả:
Khánh Thụy Vy
Ta về vui với hồn thơ. Bỏ đi cái kiếp ngu ngơ tình buồn. Ta về thôi chẳng giận hờn. Bỏ luôn một thuở mỏi mòn đợi trông. Ta về hoá kiếp rêu phong. Bạc màu mắt biếc nhủ lòng quên đau. Ta về là đã xa nhau. Chỉ còn hoài niệm...
|
người đàn bà lặng thinh
Tác giả:
Khánh Thụy Vy
Người đàn bà
Lặng thinh
Nghĩ
Về điều gì
Đã cũ
Khung cửa kính
Úa màu
Giấu đi
Nét
Thương đạu
Người đàn bà
Lặng thinh
Mặc
Con phố
Lao xạo
Mưa ngoài trời
Từng giọt
Từng giọt
Chạm
Vào lòng
Tê buốt!
|
lãng quên
Tác giả:
Khánh Thụy Vy
Em sẽ gọi tên một người mà chẳng phải là anh. Trong giấc ngủ em băng qua ngọn đồi đi về Kim Tự Tháp. Cánh cửa mở ra có vị thần dẫn dắt. "Đi hết con đường này con không còn khổ đau thêm". Em sẽ băng qua mất mát bằng cách...
|
mưa cần thơ
Tác giả:
Khánh Thụy Vy
Cần Thơ mưa đổ ầm ầm. Nghe sao trong dạ tím bầm nhớ thương. Nhớ ai một kẻ lạc đường. Quên tình chăn gối theo phường dối gian. Có lẽ họ đẹp họ sang. Hơn tôi mọi mặt nên anh phụ thề. Riêng tôi giăng mối ê chề. Anh xây duyên...
|
ngày không anh
Tác giả:
Khánh Thụy Vy
Ngày không anh tẻ nhạt cả căn phòng. Con đường nhỏ thênh thang không lối thoát. Trăng hờ hững chẳng cùng ai đón đợi. Bước chập chùng thơ thẩn chỉ riêng em. Ngày không anh là ngày không hờn dỗi. Không niềm vui nỗi buồn...
|
kim đồng hồ quay lệch
Tác giả:
Khánh Thụy Vy
Em hiểu rồi quy luật vốn rất tự nhiên. Thời gian trôi qua không bao giờ quay trở lại. Nếu yêu đương chỉ là những lời nhắc lại. Sẽ không phải nhói lòng khi nước mắt ai rơi. Và cơn gió kia nếu chợt thoảng ngang trời. Sẽ...
|
mẹ !
Tác giả:
Khánh Thụy Vy
Mẹ về cõng nắng trên đê. Lưng cong như cái chữ sê chữ cờ. Một đời mẹ - Đàn con thơ! Tóc xanh nay đã bạc phơ mái đầu. Tiếng ca sầu não Văn Lâu. Bước chân ai vọng lòng cầu Hiền Lương. Nhớ về cha mẹ lại thương. Kéo vạt áo...
|