khi bị bệnh
Bàn tay ai đó như có điện
Khi chạm vào ta. Ta rợn người
Có phải vì em, ta nhuốm bệnh?
Hay trời trở gió bị flu
Chỉ biết suốt ngày ta ngầy ngật
Bồ hòn ba chén còn một phân
Trùm chăn ta uống nghe đắng nghét
Chảy từ cuống họng xuống trái tim
Giả sử ta em không gặp lại
Bàn tay đừng níu thuở phần lìa
Thì chắc gì ta đau thê thảm
bệnh tình đâu đến nổi trầm kha
Cũng bởi tình xưa em là điện
Nên ta bị chích một ngàn volt
trái tim lì lợm giờ cháy nám
thoi thóp chờ em nhỏ thuốc tiên
Có phải mùa xuân đang chuyển tiết?
Ngày mai nắng sẽ rực lên vàng?
Có phải tình yêu là cút bắt ?
Người từ biển Bắc kẻ trời Nam
Khi bệnh lòng mềm hơn cọng bún
Mình ta lạc bước vào cơn mê
Tìm lục từng ngăn trong vô tận
Lọn tóc dài vươn thuở trói nhau
Quan Dương