trời trồng
Ðến nhau từ cõi sương hoa
Khi hồn mở ngỏ, khi ta trời trồng
Ðeo trên mảnh ván bập bồng
Lưng chiều mướt nhạc, tóc sông trói đời
Ðến từ góc biển chân trời
Cho đầy sóng nhớ, cho vơi dặm chờ
Có nhau, hay chẳng bao giờ
Con trăng lãnh cảm, nỗi ngờ hàn băng