muốn được tháo gỡ
Không biết kiếp nào đã nặng mang
Nên giờ phải trả quá bẽ bàng
Muốn ẩn mình vào câu kinh kệ
Để thoát nợ đời mãi dở dang
Người bảo gắng đi trong đạo mầu
Từ bi hỉ xả sẽ quên mau...
Tội tình tôi chẳng lần làm khổ
Dù con kiến nhỏ cắn chân đau
Muốn cởi áo đời để thoát thai
Nhưng e lại gặp cảnh bi ai
Nên hoài sợ hãi như chim nhỏ
Cứ chất ngất sầu trĩu hai vai
Có những đêm buồn suốt canh thâu
Lựa lần nhìn lại giấc mơ đầu
Soi gương tìm lại hình bóng cũ
Của thủa xa nào chưa mất nhau
Muốn bỏ ra đi khỏi chốn này
Đến nơi nào đó chẳng ai hay
Cho dù vùi dập nơi xa thẳm
Để liệm kín đời với đắng cay!
Nguyenthitehat