chỉ muốn được bình yên
Ta nghe như tiếng lòng đang trăn trở
Đêm thì dài, mà tâm sự chẳng vơi
Nghe niềm tin như có gì đổ vỡ
Thấy.... bơ vơ, hụt hẫng giữa chợ đời
Tâm vẫn nghĩ điều yêu thương trọn vẹn
Hiểu cho đi... để hạnh phúc Ta - Người
Nhưng càng ngẫm, lương tâm càng thấy thẹn
Bao dung ư... để tắt hẳn nụ cười ?
Người sẽ mắng: lòng tôi sao ích kỷ
Sống so đo bằng tâm dạ hẹp hòi
Ai cảm được nỗi khổ đau âm ỉ
Cũng chất chồng.... lại không thể hé môi
Ta đâu thể sống dùm đời người khác
Khi chính mình cũng lận đận lao đao
Nhưng nhu nhược biến ta thành hèn nhát
Còn giả vờ mạnh mẽ, đủ khờ khao
Có thể nào cố hiểu dùm thêm nữa
Nhìn thế thôi, Ta yếu đuối người à
Chẳng còn sức để bao dung lần lữa
Sai lầm này... nối tiếp vấp ngã kia
p/s: ta mệt rồi chỉ muốn được bình yên...!
7/9/2017