trả lại tình anh
Tác giả:
Cohoang Tinhbuon
Trả lại nhau dòng thơ còn dang dỡ. Bao năm rồi...em vướng nợ tình anh. Ngày và đêm cứ canh cánh dỗ dành. Để mắt phải long lanh ngân ngấn lệ. Năm tháng trôi...lối về luôn dâu bể. Chuyện đôi mình cứ thế mãi dần xa. Bởi yêu...
|
tình muộn
Tác giả:
Cohoang Tinhbuon
Mình hẹn nhau...lúc trời vừa sẩm tối. Đứng bên đường anh bối rối nhìn em. Rồi ngẩn ngớ ngồi đếm bước êm đềm. Khi tay nắm màn đêm vừa phủ xuống. Bên ghế đá nhìn sóng về hơi muộn. Phía trời xa như cũng muốn mưa rồi. Em vội...
|
tình xuân
Tác giả:
Cohoang Tinhbuon
Đầu Xuân em đến thăm Anh. Cùng nhau cầu chúc an lành yên vui. Cớ sao Anh để ngậm ngùi. Nước chưa kịp uống cuộc vui đã tàn. Dù cho em chẳng cao sang. Tình Xuân đừng để bẽ bàng chìm sâu. Áo kia ai mặc quá đầu. Sao đành để lại...
|
trả em về
Tác giả:
Cohoang Tinhbuon
Trả em về...những ngày tháng cô đơn. Không có dỗi hay hờn trong cuộc sống. Hồn buông thả theo Đông sầu ru mộng. Để bao chiều ôm bóng đứng buồn tênh. Trả em về... nơi bến hẹn...chông chênh. Và chân bước gập ghềnh như thuở...
|
trả nhau
Tác giả:
Cohoang Tinhbuon
Vần thơ năm cũ nghiêng chao. Chữ nằm xơ xác nghẹn ngào chơi vơi. Trả em hai tiếng tình đời. Để không còn nợ...bờ môi ru buồn. Mực phai vần lạc chẳng suông. Phấn tàn hương nhạt lệ cuồn cuộn rơi. Đi qua gần hết cuộc đời. Trả...
|
vần thơ ngậm ngùi
Tác giả:
Cohoang Tinhbuon
Lời thơ anh viết bằng hồn. Bây giờ đã rớt vùi chôn đáy mồ. Em đào lên để hong khô. Mà nghe vị mặn thấm vào khóe mi. Bao năm tình chẳng còn gì. Cũng theo ngày tháng ra đi ngậm ngùi. Em chưa cho trọn niềm vui. Thì anh vội vã...
|
tự ru đời mình
Tác giả:
Cohoang Tinhbuon
Hàng cây xưa...gió vừa ru lá ngủ. Thu chưa tàn sao anh phụ tình em. Làm giọt Ngâu đong đếm lá ướt mềm. Rồi than thở từng đêm rơi rụng xuống. Em thờ thẩn lê thân buồn...sầu muộn. Bước vội theo ôm tình huống ngậm ngùi. Nên...
|
vần thơ cho anh
Tác giả:
Cohoang Tinhbuon
Đọc đi anh những dòng thơ chết lịm. Rồi mai đây tìm kiếm cũng bằng không. Chỉ còn nhau là chiếc bóng bềnh bồng. Trôi nỗi giữa mênh mông buồn vắng lặng. Tình đã lỡ...vướng thăng trầm cay đắng. Đành mềm môi nuốt vị mặn cuộc...
|
tờ xét nghiệm định mệnh
Tác giả:
Cohoang Tinhbuon
Nhìn xét nghiệm...mà tim như dao cắt. Rồi ngày mai... mãi cách mặt xa lòng. Thế gian này hình bóng có còn không. Hay biền biệt...theo dòng đời lầm lũi. Thương với nhớ...chôn vùi sâu cát bụi. Quên một thời dong ruổi nửa vần...
|
tình nhớ
Tác giả:
Cohoang Tinhbuon
Nhớ anh ngồi ngóng thẩn thờ. Một mình ôm hết nỗi bơ vơ sầu. Ai làm chăn gối lìa nhau. Để rồi tình phải nhạt màu nhớ thương. Thu sang trải lá khắp đường. Anh quay lưng vội chẳng vương vấn lòng. Để rồi gạn đục tìm trong. Lời...
|