viết cho con
Tác giả:
Cohoang Tinhbuon
Chân con bước...về phương xa xứ lạ. Vượt gian nan qua biển cả sông dài. Cứ một mình bương chải chẳng cậy ai. Đem chí lớn...trải dài...luôn nung nấu. Đường chông gai dải dầu...Ba đã thấu. Rồi ngậm ngùi không dấu được niềm...
|
xuân của con
Tác giả:
Cohoang Tinhbuon
Mưa lạnh buốt...lê thân tìm bát gạo. Mong nắng về hong áo đón vui Xuân. Kiếp mồ côi lên xuống tận biển nguồn. Gạt nước mắt vội tuôn...tìm cái sống. Đêm mơ ước mòn trông nuôi hi vọng. Chỉ một lần nhìn thấy bóng trong...
|
xuân vắng mẹ
Tác giả:
Cohoang Tinhbuon
Con về đây theo lối mòn thật khẻ. Trước hiên Chùa gọi Mẹ mãi bờ môi. Đông sắp qua thay đổi gió Xuân rồi. Đời mang kiếp mồ côi thân cô quạnh. Ai cũng đi và gánh gồng đỏng đảnh. Nhìn lại con đang từng mảnh rách rời. Ngước mắt...
|
viết cho người tôi yêu
Tác giả:
Cohoang Tinhbuon
Viết cho em những dòng thơ năm cũ. Đếm ân tình...anh đong đủ bằng tim. Hoàng hôn soi in bóng tím nổi chìm. Nơi cuối biển vài cánh chim đủ bạn. Tình yêu anh luôn ngập tràn lai láng. Kỷ niệm yêu năm tháng của đôi mình. Lúc...
|
xin được bình yên
Tác giả:
Cohoang Tinhbuon
Trả em về với khoảng lặng ngày xưa. Nhìn sóng biển...cợt đùa hôn bờ cát. Để nghe gió cuốn dạt dào sóng bạc. Chiều bơ vơ buồn man mác xói mòn. Cả cuộc đời...ôm trọn những héo hon. Hồng nhan bạc gói tròn bao cay đắng. Phận...
|
xin đừng vội nghĩ
Tác giả:
Cohoang Tinhbuon
Tâm của anh sao tầm thường đến vậy. Sống vô hồn...đã thấy đúng hay chưa. Tính dối dang câu hứa cũng bằng thừa. Ghen với ghét...khi tình chưa định lỗi. Bè bạn nhau...chẳng có gì đáng tội. Anh điên cuồng đánh đổi quá ngu...
|
xót xa đời mẹ
Tác giả:
Cohoang Tinhbuon
Mẹ ăn nửa...dẫu còn vơi trong dạ. Để hoàng hôn bóng ngả lấy ra dùng. Mắt cứ nhìn ra vũng nước mông lung. Và như đã phút sau cùng cuộc sống. Đời của Mẹ không còn gì ước mộng. Dù thương đau đâu khơi đống tàn tro. Thuở sinh...
|
xin đừng nhạt phai
Tác giả:
Cohoang Tinhbuon
Cuộc đời sao lắm bể dâu. Em Anh phải đứng hai đầu nợ duyên. Ngày đêm sớm tối ước nguyền. Nhưng rồi cam phận thuyền quyên lỡ làng. Thu đi...Đông cũng vừa sang. Buồn thương trút xuống lá vàng ngẩn ngơ. Nhớ nhau sáng đợi...
|
vì sao phải thế
Tác giả:
Cohoang Tinhbuon
Cũng là phận gái như nhau. Trên vai áo trắng sắc màu nữ sinh. Sao không nghĩ chút thâm tình. Làm trò bỉ ổi rẻ khinh giữa đường. Dù sao thì cũng phải thương. Duyên con gái nỡ xem thường thế sao? Vung dao sắc lịm ngọt...
|
xót xa chuyện đời
Tác giả:
Cohoang Tinhbuon
Em cũng là một sinh linh. Mà sao cắt nghĩa đoạn tình thế sao? Không thương tiếc giọt máu đào. Đã cưu mang nặng đem trao giữa trời. Hởi người thiếu phụ kia ơi! Có nghe đau xót nghẹn lời hay không? Còn đâu nữa một tấm...
|